• Chú ý: Các box Gái Gọi đang trong tình trạng đăng bài miễn phí NCC or Bánh có thể lên bài không giới hạn . ! Thân gửi...

Chuyện địt cô giáo - chuyện dài

magic

Tập Chơi
Tinh Binh
2,091
Mọi chuyện của cô tương đối ổn, giờ chỉ chờ ngày xuất viện. Tao hạn chế tối đa việc đến thăm cô ở bệnh viện. Từ sau hôm ngồi nói chuyện với thằng Cầm Đồ, tao vỡ lẽ ra nhiều thứ. Những gì cần làm thì vẫn sẽ làm, làm một cách tự nguyện nhất, chân thành nhất không cần cô phải biết ơn hay đáp trả. Cũng không đặt nặng vấn đề tình cảm với cô nữa. Muốn ra sao thì ra ,tao muốn mọi chuyện diễn ra theo đúng những gì mà số phận sắp đặt.
Có lẽ vì thế mà tao thấy đầu óc mình nhẹ nhàng hơn.

Vừa đến công ty thì chị sale leader và con bé hai mang đã ngồi trước phòng chờ sẵn.
  • Có chuyện gì thế ???
  • Dạ, nhóm em có chút khó khăn muốn nhờ sếp giúp đỡ
  • Cụ thể xem nào. !!
  • Đối với nhóm khách hàng tư nhân, bé hai mang đây đã tự tìm kiếm, tiếp xúc và làm việc được với một khách hàng khá tiềm năng. Nếu thành công thì lượng hàng mình cung cấp được cho họ cũng khá nhiều. Mặc dù bây giờ đang phải cạnh tranh về giá và chất lượng với vài công ty nữa. Đây là dự án riêng đầu tiên của hai mang, nên nó muốn nhờ sếp tham vấn và giúp đỡ.
  • Thường thì cty chỉ tập trung vào nhóm khách hàng nhà nước hoặc những công ty lớn, tập đoàn lớn. Nhóm khách hàng cá nhân chủ yếu là duy trì lượng khách hiện tại, các em mở rộng ra thêm được thì càng tốt. Mà quan điểm của anh thì tiền nhiều cũng là tiền, tiền ít cũng là tiền. Muốn kiếm được nhiều thì phải bắt đầu từ ít. Với năng lực và kinh nghiệm của hai mang mà đã có thể tìm kiếm và làm việc với khách hàng đến tiến độ này thì cũng đáng để động viên khích lệ. Anh sẽ hộ trợ tối đa. Báo cáo tình hình cụ thể xem nào.
Hai mang bắt đầu báo cáo về dự án mà nó đang theo một cách chi tiết nhất. Những khó khăn hiện tại mà nó đang cảm thấy bế tắc. Sau khi nghe nó nói tao cảm nhận được ngay hình ảnh của mình trong đó, mỗi khi các công ty nhỏ muốn bán hàng thông qua tổng thầu như tụi tao.
  • Vấn đề này đơn giản thôi, anh phân tích cho các em nghe nhé. Với khách hàng tư nhân thì điều gì là quan trọng nhất khi mua hàng: Giá, chất lượng, chính sách sau bán hàng. Đó là 3 thứ mà bất kể ai khi mua hàng đều quan tâm tới. Tiếp nhé ! Khi mà cái chính sách đại lý độc quyền bị tháo bỏ thì hầu hết giá các sản phẩm tương tự của các hãng khác nhau đều được đưa về ngang nhau, nếu có chênh lệch cũng không đáng kể. Nên giá ở đây mình không thể hạ xuống thấp để lấy lợi thế cạnh tranh được, lãi thấp còn bảo hành bảo trì nữa thì mình ăn gì. Và giá của mình cũng đang rất hợp lý. Nếu họ muốn mua thì số tiền chệnh lệch cũng không phải là vấn đề họ quan tâm.
  • Tiếp đến là chất lượng, với sự phát triển của công nghệ bây giờ thì trong lĩnh vực của chúng ta hầu hết chất lượng của các hãng đều tiệm cận ngang nhau,khách hàng họ đủ khôn để không phải mất thêm tiền để mua cái thương hiệu, cái họ cần là giá trị sử dụng.Hàng công ty mình thế nào thì thị trường đã trả lời, đâu phải tự nhiên mà họ đưa mình vào danh sách quan tâm. Anh tin trong dự án này cái khách hàng đang phân vân cũng không phải là chất lượng. Còn chính sách sau bán hàng thì cty mình quá có tiếng trên thị trường rồi. Vậy họ đang phân vân điều gì. ???Khỏi nói anh cũng biết để tiếp xúc được với vị khách này em đã tốn rất nhiều thời gian cho các cuộc gọi và họ cũng chỉ quan tâm và muốn làm việc với em sau khi gặp mặt.
  • Sao anh biết !!! Bé hai mang nhìn tao cười ngạc nhiên
  • Sale nữ luôn có lợi thế hơn sale nam ở chỗ đó đấy. Đặc biệt là khi em xinh đẹp nữa, nhưng chính cái lợi thế ấy cũng là điểm bất lợi khi em muốn chốt sale. Hắn chỉ đang muốn kiếm chác sự khuyến mãi “đặc biệt” của em thôi. Chuyện này thì sale bất động sản, sale oto, bảo hiểm gặp thường xuyên. Nói huỵch toẹt ra là hắn ta muốn em thôi.
  • Giờ em phải làm gì???
  • Hẹn hắn ngay tối nay dùng cơm, nói sếp em mời! Việc của em là tối nay ăn mặc thật đẹp, sexy nhất có thể. Việc còn lại để anh lo.
Muốn mua hàng rẻ, chất lượng cao, bảo trì tốt, lại còn muốn chén cả nhân viên của tao. Đâu dễ thế !!
Tao gọi ngay cho em hàng kêu tối nay đi tiếp khách cùng . Với loại khách hàng kiểu này tao không chiều. Cả hai đều mang lại lợi ích cho nhau thì nên đặt tương quan cho mối quan hệ này là win-win đi. Đừng nghĩ mình bỏ tiền ra là mình có quyền.
Vẫn nhà hàng quen thuộc, tao và em hàng đến trước. Tao nói sơ qua cho em hàng về lão khách hôm nay, hướng dẫn nó những việc cần làm. Mục đích chính của cuộc gặp này là treo mỡ trước miệng mèo, phải để lão đó thật thèm.Nhưng đéo cho ăn!
Em hai mang tới, theo đúng lời tao dặn, nó mặc đồ sexy không kém em hàng và trông nó cũng ngon không kém. Tao cũng dặn dò nó những việc cần làm, trông nó tự tin và thần thái khá tốt nên tao cũng yên tâm nhiều.
Lão khách đến một mình, tao bắt tay chào hỏi với thái độ rất bình thường, không hề coi hắn như một khách hàng tiềm năng. Nhìn vẻ điềm đạm, lich sự bên ngoài của lão tao còn lạ gì. Tao từng gặp nhiều người quyền cao chức trọng, giàu có hơn lão nhiều. Trong chỗ làm việc thì phong thái lịch sự nhã nhặn lắm. Nhưng khi bước vào chốn ăn chơi, lột bỏ cái lớp bên ngoài rồi thì cũng chả khác đéo gì bọn hám gái cả, cũng tục tĩu, bẩn bựa thôi. Đàn ông cơ bản là như nhau.
Tao ngồi một phía, hai em hai bên , lão ngồi một mình phía đối diện. Phải để lão nhìn rõ hai em xinh đẹp mơn mởn này, nhưng không phải dành cho lão. Cả cuộc nhậu tao không hề nói tới công việc cũng như mong muốn được bán hàng cho lão. Nói mấy chuyện chơi bời linh tinh là chủ yếu. Vì tao thừa hiểu lão đang muốn gì, kiểu người này tao gặp khá nhiều, dân có tiền đấy, nhưng lại keo kiệt và không biết chơi. Cả tuổi thanh xuân lo cho sự nghiệp, đến lúc có tiền thì già cụ nó rồi, cộng thêm con sư tử cái ở nhà nên chả dám ra ngoài chơi bời , nuôi gái. Gặp mấy em sale lại chả tìm cách đớp vội, bọn này ăn tạp , có cơ hội là ăn tuốt, từ nhân viên đến đối tác. Vừa kín đáo lại còn miễn phí.Tao rất ghét loại người kiểu này. Không mắt lâu để hắn lộ nguyên hình, lão chỉ chăm chăm nói chuyện với em hàng và liếc nhìn vào chiếc áo khoét rộng lộ cả nửa vú của em ấy. Với đẳng cấp của em hàng, thì những câu đong đưa gợi tình đủ làm cho lão nổ dái.
Bữa tiệc diễn ra chóng vánh, ngồi với lão này đúng là một cực hình. Tao dặn bé hai mang không chủ động gặp hay nhắn tin cho lão nữa. Khi nào lão nhắn tin đề cập việc mua hàng thì nói với lão :
  • Hàng khuyến mãi sẽ có sau khi thanh toán xong, còn khuyến mãi thế nào là việc của cty em.
Không nằm ngoài dự đoán, lão chủ động nhắn tin cho hai mang việc mua hàng và làm hợp đồng. Hai mang làm theo đúng lời tao dặn. Theo đúng lời hứa, sau khi thanh toán xong, tao kêu em hàng sắp sếp một em khác cho lão chén. Hai mang bắp đầu cảm nhận được cách làm việc của tao, nó hòa mình nhanh chóng vào guồng quay, càng làm việc nó càng phục tao.

Dạo này con Nuôi lạ quá, đéo thấy nhắn tin xin tiền nữa mà chỉ nhắn tin quan tâm tao đang làm gì, ở đâu, ổn không , em nhớ anh lắm thôi. Tao cảm thấy không ổn và không thích như thế chút nào, mặc dù tao không thể hiện rõ ràng về mối quan hệ của tao và nó chỉ là cho và nhận. Nhưng tao tin nó đủ hiểu đây không hẳn là tình yêu. Tao không rõ ràng bởi vì nó cũng còn nhỏ và tao không muốn biến nó thành một kẻ thực dụng quá mức, vì dù gì mình cũng là người đưa nó vào đời. Sau này mình không nuôi nó nữa thì nó làm gì cũng được mình không có trách nhiệm, nhưng ít nhất cũng không muốn biến nó thành một kẻ chỉ biết mang thân xác cho đi để được nhận lại thứ mình cần.Nó không đến mực phải bị như thế. Hình như nó cảm nhận được việc tao đang dần lạnh nhạt và rời xa nó nên nó biết dừng lại việc xin- cho mà thay vào đó là sự quan tâm, tình cảm. Tao cảm nhận được sự rắc rối đang hình thành ở đây. Nhưng nó đang trong những năm cuối tao không muốn dứt khoát một cách quá tàn nhẫn với nó. Để nó học xong đi rồi xử lý dù gì nó cũng là đứa biết nghe lời.

Tối hôm ấy tao về nhà có chút chuyện, còn nó đang ở nhà. Biết tao sẽ lên ngay trong đêm nên nó kêu tao ghé nhà đón nó đi cùng với. Nhà tao và nhà nó cùng một tuyến đường, chỉ mất công rẽ vào nhà nó mất một đoạn khá xa thôi. Đường vào khu nhà nó toàn lô cao su rồi vườn mì. Mùa mưa nên cây cối um tùm, đường không một bóng đèn, vắng tanh ghê bỏ mẹ. Nó lên xe là ôm chầm lấy tao hôn hít, nó mới tắm xong, mùi thơm của da thịt xộc thẳng vào mũi làm tao cảm thấy phấn khích, cả hơn tháng không gặp nó rồi. Nhìn cánh đồng mì mới lên ngang ngực vắng tanh, tao lại nổi hứng.
Tao dừng xe, chỗ khoảng trống giữa hai vườn mì mà người ta hay lái xe máy cày đi ngang qua để phun thuốc ấy ,bỏ phân gì đấy. Cánh đồng mùa mưa mát lạnh, vắng tanh. Thấy dừng xe ,nó hiểu ngay tao muốn gì:
  • Sao không để về nhà hả anh. Em nhớ anh lắm, hơn tháng thiếu hơi anh rồi
  • Ở đây thú vị hơn, hòa mình vào thiên nhiên thế này mới thích chứ
Nó ôm chầm lấy tao, vít cổ xuống mà hôn. Nó vẫn thế, đi cùng tao là chả bao giờ mặc đồ lót, thò tay xuống tốc váy nó lên, một cảm giác trơn tuột láng mịn từ dưới đùi lên tới trên lưng. Da nó mềm và láng mịn quá, tạm quên hết mọi rắc rối trong thời gian vừa qua, tao phải xõa với nó . Ánh trăng mờ mờ không đủ để nhìn rõ người, mà giờ này chắc cũng không có ai ra đây làm gì, xung quanh toàn là mì nữa. Cởi hết quần áo vứt lên xe. Cả hai trần truồng đứng giữa vườn mì mà ôm nhau, hôn say đắm. Nó hiểu tao đến mức nếu lâu không chịch nhau thì cái đầu tiên tao sẽ nhanh ra lắm, nên phải tranh thủ cho cái thứ hai. Nó ngồi xuống mà bú cu tao ngay, nó biết tao khoái kích thích chỗ nào, nó biết tao thích nhanh chậm thế nào, nó biết tao thích được đâm sâu vào họng nó cho đến lúc nó ho sặc sụa. Không mất nhiều thời gian để nó bắt tao phải bắn. Nó nuốt sạch rồi chậm rãi bú sạch sẽ những gì dính trên cu tao. Đôi lúc tao vẫn ước sau này vợ tao sẽ biết cách làm tình như nó.
Hai đứa trần truồng ngồi trên mui trước xe, cũng may nhiều gió nên đỡ muỗi, nó nằm dựa vào lòng tao. Lần này nó không kể về những thứ nó thích nữa, nó cũng không kể mấy chuyện vớ vẩn trên trường trên lớp nữa. Mà kể về những dự định của tương lai, nó sẽ xin việc ở đâu , nó sẽ chuẩn bị những gì để đi làm .Ngồi nghe nó nói mà tao cảm giác hơi lo lắng. Hy vọng nó không đưa tao vào tương lai của nó như những gì tao đang cảm nhận.
Thôi đéo nghĩ nhiều nữa, đang hưởng thụ mà nghĩ làm đéo gì cho mất hứng. Tao để nó ngồi trên xe, tao đứng dưới gác hai chân nó len vai mà liếm, cái mùi chanh thơm thoang thoảng ở lồn nó làm tao ngây ngất. Kể ra làm tình mà không bú cu hay vét máng thì đúng là mất đi 70% cái thú vị. Vừa vét máng vừa nghe tiếng nó rên hòa lẫn cùng tiếng ếch nhái kêu văng vẳng đâu đây,thú vị phết. Nó chống tay vào mũi xe, chổng mông lên cho tao địt. chịch ngoài đồng thì chỉ mỗi tư thế này là hợp lý thôi. Vừa chịch vừa tét vào mông nó đen đét, cứ mỗi cái tét nó lại rên to hơn. Giờ này mà ai ra đồng nghe tiếng rên của nó lại tưởng là ma chả chạy mất dép. Nó lại nuốt trọn những gì tao bắn ra, nó biết khi nào tao gần xuất luôn để mà quay lại ngậm và nuốt. Tao gầm gừ rồi gục xuống mũi xe. Hai đứa nằm thở một lúc rồi lên xe mặc đồ đi về. Tối đó tao ngủ lại phòng nó.
Người ta bảo quả không sai, đàn ông cần 3 người phụ nữ : một để yêu, một để tâm sự, và một để làm tình. Nếu không tìm được cả 3 thứ ấy trong một người phụ nữ, thì phải tìm 3 người phụ nữ có đủ những thứ ấy. Hình như tao đang trong trường hợp thứ hai.
 

magic

Tập Chơi
Tinh Binh
2,091
Hôm nay cô xuất viện, nhìn vẻ háo hức sắp được về nhà của cô mà tao thấy lo, đéo biết tý nữa chở cô về ngôi nhà mới thì cô sẽ phản ứng thế nào. Có khi cô không chịu luôn ấy chứ. Nhưng thôi lỡ rồi, đánh vào cái tâm lý tiếc tiền của cô vậy.
  • Sao không đi về nhà, mà đi đâu thế anh.???
Cả tao và bé em đều không nói gì, cho đến lúc xe dừng trước ngõ vào nhà. Mẹ cô và cu em ra đón, họ rạng rỡ tươi cười, chỉ riêng cô là im lặng mặt cô trùng xuống, không phải là lo lắng mà đang buồn. Tao vẫn tưởng cô sẽ không chịu vào hoặc ít nhất cũng tỏ thái độ gì đó. Nhưng khác hẳn với suy nghĩ ấy, cô đi lặng lẽ vào nhà mặt cúi gằm, buồn thiu.
  • Nhà bạn anh cho thuê, khá rẻ, hắn lại đang nợ tiền anh. Nên siết nợ hắn thôi ấy mà. –Tao nói dối thế!
  • Anh không phải siết nợ bạn anh. Món nợ ấy chỉ chuyển sang em thôi.
  • Tùy cô nghĩ sao cũng được, nếu cô nghĩ đây là món nợ thì khi nào cần anh sẽ đòi, còn bây giờ thì em chưa cần suy nghĩ tới đâu. Lo tịnh dưỡng cho khỏe rồi còn đi làm mà trả nợ.
  • Sao anh không nói với em chuyện này, từ khi nào em không được quyết định những việc liên quan tới mình thế.
  • Từ khi anh nhúng tay vào, xin lỗi cô anh là người hơi cô chấp và bảo thủ. Một khi đã quyết định làm điều gì đó cho ai, thì phải làm tới nơi tới chốn. Anh không muốn nửa vời!! Anh chỉ muốn làm những điều tốt nhất có thể. Không phải để cô rung động, cũng không phải để cô phải nợ ân tình. Đơn giản là làm một điều tốt thôi. Để lỡ sau này có làm điều xấu thì lúc xuống địa ngục quỷ dữ nó cũng linh động hơn, châm chước hơn cho mình hơn trong việc trừng trị.
Cô mỉm cười, cứ mỗi lần nhìn cô cười là lòng tao lại mềm nhũn.
Căn nhà nhỏ thôi nhưng khá gọn gàng, sạch sẽ. Tầng trệt chỉ có phòng khách và bếp, tầng 1 là 2 phòng ngủ. Quá ổn cho gia đình 4 người như cô.
Con bé với thằng út nói tao ở nhà đợi tụi nó. Hai đứa đi mua gì đó về ăn mừng chị nó khỏi bệnh và cũng mừng sinh nhật muộn chị nó. Thì ra sinh nhật cô cách đây 2 hôm rồi. Sao zalo không thông báo nhỉ? ờ mà cô có điện thoại để đăng nhập vào zalo đâu mà nó thông báo. Hay cô cũng đã tắt tính năng thông báo sinh nhật rồi.
Tao bảo chúng nó ở nhà để tao đi mua.Chả còn cơ hội nào tốt hơn để “đền”cho cô, tao đứng lên ra xe ngay, chạy ra thế giới di động. Mua ngay cho cô một con Xsmax. Nó không quá đắt để cô phải ái ngại. Đi đập một con iphnoe 5 cũ nát, để mua đền một con Xsmax. Nếu tao không yêu cô thì việc đếch gì phải làm thế này nhỉ, tự thấy mình dở hơi! Nhưng nghĩ đến những gì cô đã trải qua ,tự nhiên lòng tao lại trùng xuống, cảm giác muốn che chở, bù đắp cho cô lại ùa về. Gọi cho nhà hàng làm trước vài món, tao đến tiệm bánh mua một cái bánh sinh nhật rồi ghé nhà hàng lấy đồ.
Nến được thắp lên, cô tròn 24 tuổi, lứa tuổi đẹp của thời con gái, cái tuổi hoàn toàn trưởng thành về cả tâm hồn và thể xác. Chả biết đã kịp trưởng thành chưa mà cuộc đời đã vần vò cô cả tâm hồn và thể xác đến mức rệu rã hết cả. Cả nhà quây quần bên chiếc bàn ăn nhỏ, cô nhắm mắt cầu nguyện, nước mắt cô lại chảy dài trên má. Ngay cả lúc khóc cô cũng đẹp, đẹp đến nao lòng. Tao muốn hôn lên đôi mắt ấy, đôi môi ấy, tao muốn ôm cô vào lòng mà lau đi hết nước mắt và đau thương của cô.
Cả nhà vui vẻ ăn uống, chắc cũng lâu rồi họ chưa vui như thế. Nhìn nết mặt vui tươi rạng rỡ của mẹ cô và hai đứa em, tao thầm nghĩ, chắc chắn bằng cách này hoặc cách khác, dù có ở bên cạnh cô hay không tao vẫn sẽ giúp họ bằng cả tấm chân tình.
Cô mở hộp quà tao đưa, thằng út và bé em xuýt xoa trước món quà tao tặng cô. Riêng cô vẫn thế vẫn lặng lẽ, trầm ngâm, cô vuốt ve chiếc điện thoại , trong một thoáng ngập ngừng tao tưởng chừng cô sẽ bỏ nó vào trong hộp mà trả tao. Tao chủ động lấy điện thoại và gắn sim vào. Nhìn vẻ mặt miễn cưỡng của cô đến là tội.
  • Anh có thể chở em đi dạo một chút không, cả tuần nằm viện em ngột ngạt quá, giờ muốn đi dạo một chút.
  • Cô muốn đi đâu ???
  • Anh còn nhớ chỗ bờ sông lần trước chúng ta tới không!!
  • Hôm nay anh không mang theo Cigar, đừng bắt anh hút nhé !
Ngồi trên ghế đá nhìn xuống dòng sông cuồn cuộn đục ngàu mùa mưa. Cô nhìn mông lung vào khoảng không gian phía trước.
  • Cám ơn anh vì tất cả, thú thật nếu không có anh. Thì không biết gia đình em phải xoay sở thế nào. Em không có điều kiện để dự phòng cho những bất trắc. Cứ tới đâu tính tới đó thôi.
  • Nhắc lại lần cuối. Anh làm những điều này không phải để nghe em cám ơn !!!
  • Lạ thật, anh mới chỉ xuất hiện trong cuộc đời em thôi. Mà anh đã chiếm trọn vị trí của những thứ đầu tiên rồi. Người đầu tiên cho em nhiều tiền nhất, người xuất hiện đầu tiên khi em gặp nạn, người đầu tiên tặng em món quà giá trị nhất, người đầu tiên quyết định những thứ trong cuộc sống của em.!!! Em chả dám mong chờ những điều tốt đẹp vì có lẽ em đã quá quen với những điều tồi tệ. Thế nên sự xuất hiện của anh chả khác gì ánh sáng cuối đường hầm u tối
  • Ánh sáng cuối đường hầm cũng có thể là ánh mặt trời, cũng có thể là tàu hỏa đấy. Cô nghĩ anh sẽ là mặt trời hay tàu hỏa??
Cô lại cười, lần này cô cười tươi hơn, thoải mái hơn, cô cười thằng tiếng !
  • Anh hài hước lắm, hài hước một cách nghiêm túc . Nghe anh nói thì có vẻ nghiêm túc lắm nhưng lại rất mắc cười.
  • Từ ngày lên Sài Gòn này, cứ mỗi lúc buồn em lại ra đây ngắm sông, sau nhà em cũng có sông. Em nhớ nhà, nhớ quê nhưng cứ mỗi lần rời khỏi nó thì chả khác nào một cuộc chạy trốn.
  • Từ bây giờ cô sẽ không phải chạy trốn điều gì cả.
Tao đứng dậy choàng tay ôm cô, một cái ôm như sự che chở động viên. Cô nhỏ bé lọt thỏm trong vòng tay tao. Cô cũng vòng tay ôm lại, lần đầu tao cảm nhận được sự gần gũi, tình cảm từ cô. Cả hai ôm nhau một lúc lâu, tao không nói gì, cô cũng thế. Chỉ có dòng sông vẫn cuồn cuộn chảy.

Trời sắp mưa hai người lên xe về, dường như khoảng cách được thu hẹp lại, nhìn cô tươi cười, thoải mái hơn khi nói chuyện, tao thấy vui vui. Hy vọng những ngày tháng tiếp theo niềm vui sẽ bên cô nhiều hơn, nếu không vui thì chắc chắn tao cũng sẽ không để cô phải buồn.
Mưa lấm tấm rơi, tao giảm tốc độ đề rẽ vào khu nhà cô thì : BỤP…CHOANG….cái kiếng chiếu hậu bên phải vỡ toang, cô giật mình la lên. Chiếc xe máy kẹp bên phải vụt lên, gã vung cây gậy dài: BỤP…BỤP…BỤP …kiếng xe nứt toang từng đường. Cô sợ hãi hét lên. Tao dừng xe, nhìn chiếc xe chặn phía trước tao nhận ra gã là ai. Tao dặn cô ở im trong xe tuyệt đối không được ra ngoài, để tao giải quyết. Tao cởi chiếc áo sơ mi đăng mặc,đánh nhau mà có tý mực thì vẫn uy tín hơn. Mở hộc xe lấy cây gậy tự vệ. Tao bước xuống.
 

magic

Tập Chơi
Tinh Binh
2,091
Nó vẫn đứng phía bên kia mặt hằm hằm nhìn tao. Nó không mặc đồ chạy grap, cây gậy nó vừa dùng để vụt xe cũng chỉ là một khúc cây mà nó mới nhặt đâu đó. Tao đoán nó không hề có sự chuẩn bị cho việc này mà chỉ vô tình thấy tao và cô ở nơi mà trước đây nó và cô cũng từng đến. Một sự bộc phát nhất thời cho những hành động này.

Nhìn khuôn mặt đỏ gay của nó, chắc mới nhậu xong. Chứ một thằng hiền như cục đất, cân cả dép may ra được 60kg như nó mà cả gan đập xe và đòi cân một thằng 80kg và thường xuyên ăn tạ như tao thì chắc chắn phải có thần men hộ thể rồi .Còn tao thì không thích cũng không giỏi đánh nhau.Nhưng trong trường hợp này thì nếu cần có thể chấp.
  • Đập nữa đi, đập nhiều vào…đập đi rồi bán cái xe của mày đi cũng không đủ đền đâu. Mà không đền được thì với tội danh cố ý phá hoại tài sản cũng đủ để mày tạm xa cái xã hội này trong vòng vài tháng đến một năm đấy.
Tao vẫn đứng đó, giấu cây gậy tự vệ sau lưng và nói tỉnh bơ với nó. Nó hằm hè nhìn tao như thể nhìn một kẻ thù không đội trời chung. Tao hy vọng nó sẽ nói gì đó, tao thích nói chuyện hơn là đánh nhau. Và đặc biệt trong hoàn cảnh này tao thực sự không muốn đánh nó. Nhìn nó thở hổn hển,nước mắt nước mũi giàn dụa, nó đang trong trạng thái quá kích động.
Nó lảo đảo chạy vòng qua đầu xe đi về phía tao,nó vung gậy vụt thẳng vào người . Tao né sang một bên tránh, vụt hịt nó quay lại khua gậy sang ngang. Tao nhảy lùi lại đằng sau vài bước. Cây gập đập bộp vào hông xe, tao nghe tiếng cô hét. Nó say và yếu ớt quá ,nhưng không dứt điểm thì đéo biết mọi chuyện sẽ tiếp diễn thế nào. Tao tiến lại nhằm vào ngay cánh tay đang cầm gậy tao vụt liên tục 2 cái, tao không đủ trình độ để giảm lực đánh, tao quất tất tay. Nó rú lên đau đớn, cây gậy nó cầm văng ra ngoài, nó đổ gục xuống lấy tay kia ôm tay bị đau.
Tao chỉ gậy vào mặt nó:
  • Đừng để mọi chuyện phải đi quá xa. Như thế này là quá đủ rồi. Tao không hề muốn đánh mày, không ai có lỗi trong chuyện này cả.
Nó vẫn không nói gì, tay vẫn ôm vào chỗ đau. Lảo đảo đứng dây, nó hét câu gì đó mà tao nghe không rõ, nó vừa la và lấy tay đập xuống capo xe rầm rầm.
Cô mở cửa xe lao về phía nó, nãy giờ chắc cô cũng đã đủ thời gian để nhận ra. Tao định kéo cô trở lại không muốn cho cô ra ngoài lúc này. Vì đéo biết trong trạng thái kích động cao độ nó có thể làm được gì. Nhưng thấy nó đau đớn vì ăn 2 gậy, chắc vitamin hung hăng cũng đã hết tác dụng. Tao để cô ra gặp nó, chả ai có thể đủ nhẫn tâm mà ngồi im nhìn người từng yêu ,từng bên cạnh mình bị đau đớn cả. Đặc biệt trong trường hợp này.

Cả cô và nó đều khóc,hai người nói với nhau gì đó tao nghe không rõ, và tao cũng không quan tâm. Tao chỉ tập trung xem hành động của nó thôi. Chỉ cần nó làm gì manh động thì tao sẽ vụt nó gục luôn. Nhưng không, nó lảo đảo, mềm yếu, nó nói gì đó với cô rồi khóc òa lên thành tiếng.Cô cũng thế , cô cũng khóc…..Nhìn nó lúc này tao thực sự thấy thương. Dù gì cũng là một người ăn học đàng hoàng, cũng từng là một thầy giáo nhưng lỗi của nó là quá nhu nhược và yếu đuối. Lỗi của nó là không thể cho người mình yêu một cuộc sống tốt đẹp, lỗi của nó là trở thành gánh nặng cho người mình thương. Nó đã đành, lại còn cả gia đình nó nữa chứ. Hy vọng sau cú shock này nó sẽ đủ mạnh mẽ để làm lại cuộc đời này.
Cô quay lại nhìn tao, nước mắt cô dàn dụa, ánh mắt như kiểu van xin. Tao tiến lại chỗ cô và nó.
  • Đi về đi, tao sẽ không bắt mày đền những hư hại mà mày đã làm trên chiếc xe này. Để cho cô được yên, đừng cố làm điều gì ngu ngốc nữa.
Tao gằn giọng nói thật chậm. Đủ để cho nó nghe rõ và thấy được sự uy tín trong câu nói. Tao định với nó về mối quan hệ giữa tao và cô, về việc tao sẽ lo cho cô một cuộc sống tốt đẹp để nó hết hy vọng luôn. Nhưng tao không nói nữa, như thế có vẻ hơi tàn nhẫn. Một người đau đớn vì mất tất cả có thể họ sẽ hành động thiếu suy nghĩ. Nếu nó bị sao chắc cô cũng sẽ ân hận cả cuộc đời này. Tao không nói gì thêm.

Kéo cô về xe, cô ngoảnh lại nói với nó một câu :
  • Anh về đi !- Rồi cô lại bật khóc!!
Ông trời cũng rất biết tạo hiệu ứng phù hợp với cảm xúc. Vừa lên xe thì trời mưa nặng hạt hơn, nhìn thằng luộm thuộm đứng trong mưa bên chiếc xe đổ nằm dưới đường. Tao cảm giác áy náy, cảm giác như tao vừa lấy đi thứ tốt đẹp nhất của cuộc đời nó ấy. Mà cũng có thể là lấy đi tất cả, tình yêu, hy vọng ..Cuộc đời vốn dĩ không công bằng.
  • Xin lỗi mày !!!

Xe không có gương chiếu hậu, kính phía trước thì chi chít vết nứt đan vào nhau, trời tối, mưa thì nặng hạt . Tao không thể nhìn đường rõ được, chạy xe lúc này quá là nguy hiểm. Nhích xe lên vỉa hè, tao và cô ngồi trong đấy. Cả hai cùng im lặng, nãy giờ cô chưa nói gì, chỉ khóc.
  • Em xin lỗi anh, em mang lại nhiều phiền toái và rắc rối cho anh quá. Mọi chuyện diễn ra ngoài tầm kiểm soát của em. Hình như mọi thứ luôn luôn xảy ra theo hướng chống lại em ấy. Em không nghĩ anh ấy sẽ hành động như thế này. Đã nhiều lần em muốn rời xa anh ta, nhưng vì thấy tội, vì nghĩ lại quãng thời gian sinh viên khó khăn mà cả hai đã cùng vượt qua. Nên em lại thôi, rồi cứ thế việc bên cạnh nhau nó trở thành một thói quen . Chả còn cảm giác yêu, cũng rất lâu rồi em không coi anh ấy như người yêu. Anh ấy biết nhưng vẫn cố chấp và chấp nhận điều đó. Em là hy vọng duy nhất mà anh ấy có trong cuộc đời này , là lý do để anh ấy cố gắng từng ngày. Nhưng hình như càng cố gắng, lại càng lún sâu vào những rắc rối, sai lầm , thất bại. Anh ấy đáng thương lắm !!!
  • Em cũng định khi nào anh ấy có việc ổn định em sẽ dứt khoát. Nhưng rồi em nhập viện, rồi sự xuất hiện của anh, rồi áp lực từ mẹ và những đứa em. Em đã nhắn tin cho anh ấy. Em đã giải thích rất nhiều là nguyên nhân không phải từ anh rồi.
Em xin lỗi !! Em phải làm gì bây giờ ???

Cô nói rồi lại khóc, chắc cô đang cảm thấy day dứt, tội lỗi vì đã bỏ rơi hắn trong lúc này. Cô cảm thấy áy này vì đã gián tiếp làm hỏng xe của tao. Tội nghiệp cô, vừa ốm dậy đã phải chịu những thứ cảm xúc thế này rồi. tao cũng có một phần trách nhiệm trong đó.
Lấy chiếc áo lau người rồi mặc vào, tao cũng không biết phải nói gì lúc này. Nhìn cô khóc nấc lên từng đợt, tao thấy xót quá. Nhoài người qua ôm lấy cô, kéo sát cô vào người mình. Cô gục đầu lên vai tao mà khóc, cô khóc nhiều lắm, khóc rất lâu.
Vén những cọng tóc phủ lên mặt cô, lấy tay lau đi hết những giọt nước mắt của cô. Nhìn thẳng vào mắt cô tao nói :
  • Khóc đã chưa, khóc cho đã đi vì từ giờ trở đi không ai được làm em khóc nữa. có anh ở đây rồi. Anh sẽ làm tất cả để em được vui được hạnh phúc.
Tao thì thầm nói vào tai cô.
Cô vẫn dựa vào vai , ngoài tời mưa to hơn, những hạt mưa lộp độp rơi trên kính xe nứt toác. Ngoài đường vắng tanh anh đèn đường hắt lên từng mảng sáng chiếu rọi những hạt mưa đang đổ chéo. Bàn tay cô tìm đến bàn tay tao,bàn tay nhỏ bé, những ngón tay mềm mại đan vào những ngón tay .
  • Anh biết không, lần đầu thấy anh ngồi hút cigar dưới tán cây Lộc Vừng ở trung tâm. Em phải cố gắng lắm để không chìm đắm vào khoảnh khắc ấy đấy. Khoảnh khắc ấy như một đoạn phim hollywood mà em từng xem. Anh đẹp trai, phong độ và cuốn hút. Rồi những lần được dạy anh học, được tiếp xúc với một người thú vị, hài hước, phóng khoáng như anh em vui lắm. Anh giống như một mảng màu tươi sáng trong bức tranh cuộc đời u ám của em. Rồi những lần được đi chơi cùng anh, được cảm nhận sự tinh tế trong con người anh. Được cảm nhận những thứ mà trước đây em chưa bao giờ có được. Em phải kìm nén nhiều lắm để không phải rung động trước anh. Nhưng cũng chính vì điều đó mà em thấy được khoảng cách giữa em và anh là quá xa. Mây tầng nào sẽ gặp gió tầng đó. Em là một cô gái quá bình thường, sống một cuộc sống dưới mức bình thường, trong đầu lúc nào cũng chỉ băn khoăn những vấn đề cơm ,áo, gạo, tiền. Còn anh, cuộc sống của anh như một điều gì đó rất xa vời đối với em, một thế giới mà em chưa từng biết đến. Em sợ !!!
  • Phải cố gắng rất nhiều, cố gắng dặn lòng đừng rung động mơ tưởng nữa. Cố gắng xóa bỏ tất cả những cảm giác khi bên anh đi. Để em bình yên với hiện tại, mà lo cho mẹ và hai đứa em. Em sợ bất kể một xáo trộn về tâm lý cũng sẽ ảnh hưởng đến cuộc sống hiện tại. Ngày em quyết định không gặp anh nữa em buồn nhiều lắm !!!
  • Rồi khi em vào viện, em chỉ kịp ước giá như có anh ở đây. Mở mắt ra là thấy anh đứng đó. Em còn không tin vào mắt mình, cứ nghĩ do thuốc mê chưa tan. Đến khi anh ngồi bên cạnh, ngửi mùi nước hoa quen thuộc của anh. Em mới tin !Cám ơn anh đã xuất hiện trong cuộc đời của em. Đó là điều may mắn nhất mà em từng có.

Tao xiết chặt vòng tay hơn, kéo sát cô vào người. Cúi xuống hôn lên mái tóc cô. Thì ra cô cũng có cảm tình với tao, nhưng cuộc sống hiện tại không cho phép cô mạo hiểm đặt cuộc đời mình vào một người khác. Cho đến lúc này tao xác định mình yêu cô thật, không còn là thương nữa.

Cúi xuống nhìn khuôn mặt cô, đẹp và buồn quá! Nhìn cô thật lâu và để mặt mình thật sát, tao muốn thăm dò cảm xúc của cô. Có lẽ đây là lần đầu tiên khi tao muốn hôn một người mà lại chờ sự đồng ý của họ. Vì cô mong manh, tao không muốn một hành động vội vàng nào làm cô phải sợ.
Bàn tay cô khẽ chạm nhẹ lên mặt tao, cúi xuống tìm lấy môi cô. Bờ môi mỏng run run, bờ môi mềm mại, ngọt ngào. Tao hôn thật nhẹ nhàng, như thể sợ cô tan biến mất vậy. Cảm nhận sự run run từ bờ môi, cảm nhận vị ngọt , mùi thơm từ miệng cô. Tao hôn say đắm, nồng nhiệt, hôn như một đứa trẻ đói sữa, hôn như một kẻ đắc đạo, hôn như muốn nuốt cả linh hồn cô.
Cô vẫn thế ,nhẹ nhàng từ tốn. Cô cũng đáp lại nụ hôn của tao. Đã quá lâu tao chưa hôn ai bằng một thứ tình yêu thuần khiết như vậy. Trong những lúc thế này mọi lời nói đều trở lên thừa thãi, hãy im lặng để mọi giác quan, mọi tế bào trong cơ thể cảm nhận.
Dưới màn mưa trắng trơi, và cái tĩnh lặng của phố khuya, hai con người hòa lấy nhau trong nụ hôn say đắm.

Tìm mãi mới có chỗ gửi xe, tao bắt taxi đưa cô về. Cả quãng đường về cả hai đều im lặng, chỉ có hai bàn tay vẫn đan vào nhau.
  • Anh về nhé !!! Tối nay em phải ngủ thật ngon và đừng suy nghĩ gì nữa. Bây giờ mọi chuyện đã có anh lo.
Tao hôn nhẹ lên trán cô rồi tạm biệt ra về. Tối hôm ấy tao nghĩ mình sẽ vui mà ngủ thật ngon. Nhưng không, tao vẫn trằn trọc suy nghĩ, tao lo, khi có được cô rồi tao lại lo về chính con người mình. Trách nhiệm phải làm cho cô hạnh phúc khiến tao lo lắng. Xung quang tao có quá nhiều mối quan hệ, cuộc sống của tao cũng quá là phức tạp. Phải bắt đầu lại từ đâu đây. Mồi điếu thuốc, mở lon bia, một mình ngồi nhìn mưa đêm.!!
 

magic

Tập Chơi
Tinh Binh
2,091
Mọi chuyện diễn ra theo đúng kế hoạch mà tao đã vạch ra.Cô vẫn ở nhà nghỉ ngơi sau đợt ốm và mổ vừa rồi, tao muốn cô lấy lại sức khỏe và có tinh thần thật tốt trước khi bắt đầu công việc mới. Hiện tại cô đã nghỉ việc ở công ty cũ, do công việc mang tính chất thời vụ, công sức bỏ ra nhiều mà lương lậu lại không xứng đáng. Việc dạy ở trung tâm cũng phải dừng lại. Tao muốn cô hoàn toàn thoải mái mà nghỉ ngơi.
Để cô có thể yên tâm mà nghỉ dưỡng, tao và mọi người trong gia đình cô phải có kế hoạch cho từng thành viên. Bé em thì làm ở Shop quần áo, phụ kiện mà hôm trước tao nói. Thằng cu em thì làm gia sư ở trung tâm. Mẹ cô thì tao cũng đã xin cho làm tạp vụ ở một công ty người bạn. Nói chung là mọi người trong nhà đã tự lo được cho mình, nên cô cũng yên tâm phần nào. Còn phần cô, tao đã nhắm cho cô một vị trí. Hãng mà công ty tao đang làm đại lý đã có kế hoạch mở văn phòng đại diện tại VN. Gã đẹp trai trong buổi party sex hôm trước làm giám đốc đại diện. Tao tin với khả năng của cô và mối quan hệ của tao với hãng thì việc cô được vào làm là điều chắc chắn. Chờ một thời gian nữa cho họ setup văn phòng, và các thủ tục liên quan nữa thôi. Tao cũng đã đã phím trước với gã đẹp trai.!

Công việc dạo này cũng nhiều, các gói thầu liên tục đổ về. Các gói đã trúng thì lo giao hàng,thi công, lắp đặt…Công việc không phải lúc nào cũng trơn như có BCS nên tao cũng phải lao như con thoi ngoài đường. Lúc thì làm việc với chủ đầu tư, làm việc các đại lý, hãng, rồi lao ra công trường, kho bãi, vận chuyển …các kiểu. Bận sml là thế ,nhưng chỉ cần rảnh tay là nhắn tin, gọi điện thoại cho cô ngay. Tao sợ cô ở nhà một mình buồn, cô đơn rồi lại nghĩ linh tinh. Cô vẫn thế, nhẹ nhàng, đằm thắm, chỉ cần nói anh đang đi công việc, anh bận chút chuyện là cô sẽ không bao giờ nhắn tin cho đến khi nhắn lại. Tao thực sự thích điều đó ở một người con gái, tôn trọng công việc và thời gian làm việc của người khác.
Lần đầu tao biết được cái cảm giác nóng đít khi đi nhậu tiếp khách, chỉ muốn về sớm để chở cô đi chơi hay đi đâu đó. Tao cũng đã ý thức được những mối quan hệ xung quanh mình, bắt đầu xóa số , xóa zalo của những người không cần thiết, hạn chế những cuộc nhậu không quan trọng. Bắt đầu thể hiện thái độ muốn rời xa với con Nuôi.Tao muốn dành thời gian nhiều nhất có thể cho cô trong cái quỹ thời gian quá là hạn hẹp của tao. Biết tao bận nên cô cũng không bao giờ gợi ý việc đi chơi hay làm gì khác. Những ngày tháng mới yêu thật bình yên!!

Lâu lắm rồi mới có cái cảm giác yêu một ai đó thật lòng ,cái cảm giác nhớ nhung, cái cảm giác chờ đợi. Hôm nay ngày thứ bảy, tao muốn nghỉ một ngày để đưa cô đi mua sắm và cũng muốn nghỉ ngơi sau một quãng thời gian quá bận rộn. Từ lúc bắt đầu yêu cô đến giờ chưa có cuộc đi chơi nào ra hồn cả. Phải lôi cô đi sắm sửa toàn bộ để chuẩn bị cho công việc mới. Quăng chìa khóa nhà cho cô tạp vụ thân quen ,hôm nay cô đến lau dọn nhà, tao phóng xe đi đón cô.
Cô vừa bước lên xe tao đã kéo cô lại và hôn ngấu nghiến. Mặc kệ xe cộ vẫn chạy qua và tít còi inh ỏi trong con ngõ nhỏ. Cô đấm thùm thụp vào ngực , đẩy tao ra rồi thúc tao đi nhanh. Nhìn vẻ mặt ngại ngùng của cô sao mà yêu quá .!!
Chở cô đến các shop quần áo, tao bắt cô phải mua đủ thứ, từ quần áo đi làm đến váy vóc đi chơi, …... Trước đây tao rất ghét phải đi mua đồ cùng bọn con gái, lựa tới lựa lui, thay tới thay lui mãi đéo chọn được bộ đồ vừa ý. Còn với cô thì khác, tao lựa cho cô, ý kiến này nọ về trang phục rồi đẩy cô vào phòng thay đồ. Nhìn cô từ trong đấy bước ra , mặc trên người bộ đồ thật đẹp và vừa vặn,tao không khỏi xuýt xoa ,đúng là người đẹp vì lụa. À không, lụa đẹp vì người chứ, còn cô của tao lúc nào chả đẹp. Đến quầy đồ lót thì tao tất nhiên là không được ý kiến và cũng không được nhìn kết quả. Nhưng cái cảm giác tham gia cùng người yêu lựa những món đồ lót gợi cảm, xinh xinh cũng hứng thiệt. Cô thì lo lựa thật nhanh để không phải nghe những bình phẩm tếu táo của tao.
Tao chơi bài lầy, cô phải mua đủ số lượng tao muốn thì mới chịu rời đi, mặc kệ cô nài nỉ van xin. Tao muốn người con gái mà tao yêu phải đầy đủ nhất. Cho đến khi xách một đống túi đựng quần áo ,váy vóc ra xe.Nhìn khuôn mặt nửa giận dỗi nửa bất lực của cô mà thấy tội. Nhung mặc kệ! Chứ với kiểu mua sắm của cô thì chỉ 1-2 bộ đi làm là xong. Đồ của cô cũ hết rồi.
Ghé vào TTTM nới có những shop giày đẹp và phụ kiện sang trọng. Tao tính vào đó mua xong sẽ ăn trưa luôn. Cô nhất quyết không mua ở những shop này vì lý do quá mắc so với nhu cầu. Định chơi bài lầy nữa, nhưng nhìn vẻ mặt nghiêm túc của cô tao không nỡ. Tao bắt đầu thuyết phục.
  • Cô chuẩn bị làm ở một cty khá lớn, sẽ gặp rất nhiều người mà gu thời trang của họ rất đẳng cấp. Việc mình chỉnh chu trước mặt đồng nghiệp, đối tác cũng là một sự tôn trọng đối với họ.
  • Sao không phải là những đôi giày, guốc bình thường. Em thấy nó vẫn đẹp và chỉnh chu mà.
  • Đúng! Nó vẫn đẹp và chỉnh chu.Nhưng một đôi giày, guốc hàng hiệu nó có sự sang trọng, đẳng cấp riêng của nó. Đàn ông tụi anh gặp nhau ngoài nhìn mặt thì việc đầu tiên là nhìn đôi giày đấy, nhìn đôi giày có thể đánh giá được khá nhiều về đẳng cấp của họ. Huống chi là phụ nữ các cô. Tập làm quen với những món đồ đắt tiền. Vì môi trường mình tiếp xúc sẽ rất khác môi trường làm việc trước đây của cô. Anh không có ý khoe mẽ nhưng em không cần phải lo về giá cả. Chỉ cần nó đẹp và phù hợp với em, anh muốn điều đó mà. Người yêu của Mrb07 phải đẹp!!
Tao đưa cô thẻ ngân hàng và cho cô xem số dư của nó. Chắc cô bất ngờ, vì hôm trước mới quyết toán một khoản lớn với cty.
  • Bây giờ em có quyền sử dụng nó rồi. Anh cố gắng làm việc để có nhiều tiền, là để dành cho những lúc thế này nè. Dẫn người yêu đi mua sắm mà không cần xem giá.
Cô cầm cái thẻ mân mê, mặt cô lại trùng xuống , chả biết cô đang nghĩ gì. Lôi cô vào shop, cô miễn cưỡng đi theo, không phản kháng. Kéo cô ngồi xuống chiếc ghế, nhìn cỡ giày cô đang đi. Tao bắt đầu lựa, cùng với sự giúp đỡ của mấy đứa nhân viên,tao ôm một đống giày, guốc, dép lại chỗ cô. Cô vẫn ngồi trên ghế, còn tao thì ngồi bệt xuống đất, khoanh chân lại rồi bắt đầu xỏ từng chiếc vào chân cô để thử. Cô vén tóc lên nhìn tao làm, nhìn vẻ măt ngại ngùng ,bất ngờ của cô. Tao càng muốn làm điều đó, tao muốn cô được hạnh phúc nhất,bù đắp lại những tháng ngày vất vả.
Trong lúc đi giày, nâng chân cô lên, nhìn cẳng chân dài trắng muốt của cô. Tao cúi xuống khẽ hôn lên chân cô. Cô giật mình rụt chân lại, hai tay ôm lấy mặt tao.Nhìn chằm chằm mặt ra vẻ khó hiểu .
  • Hôn chân người mình yêu là sự nâng niu, cung phụng, yêu thương. Chứ không phải một hành động thấp hèn hay đáng xấu hổ. Cô đừng nhìn anh thế chứ !Tập làm quen đi, anh sẽ hôn cô ở bất kể nơi nào anh muốn đấy !!
Cô nhìn tao lắc đầu bất lực. Tao bắt cô phải dùng thẻ để thanh toán, bắt cô phải nhớ pass, cô ngoan ngoãn như một con thỏ làm theo yêu cầu. Rời shop giày tao lại cùng cô lang thang sang các shop phụ kiện, nước hoa, mỹ phẩm ….
Ngồi ăn cùng nhau trong một nhà hàng , cô vẫn thế, vẫn nhẹ nhàng từ tốn gắp thức ăn . Còn tao thì từ sáng đến giờ luôn miệng nói, luyên thuyên đủ thứ. Công nhận một điều là khi đã có hứng nói thì tao nói cả ngày được, nói đủ chuyện trên trời dưới đất. Chợt nhận ra là mặc dù mới yêu thôi nhưng khi bên cạnh cô tao cũng cảm thấy rất thoải mái, không cần phải nói những lời ngọt ngào sáo rỗng, không cần phải ngại khi lỡ mồm văng tục. Nhìn cô lườm thôi cũng thấy yêu.! Dường như mỗi khi ở bên cô năng lượng tao như full 200% ấy, làm đủ thứ, nghĩ đủ trò, kể đủ chuyện, cốt cũng để nhìn được nụ cười hạnh phúc của cô.
  • Nguyên buổi sáng hôm nay em đã làm theo ý anh, để công bằng chiều nay anh sẽ làm theo ý em chứ ??
  • Thế còn buổi tối – Tao nhìn cô cười nham nhở !!!
  • Nghiêm túc nào, liệu có làm theo ý em được không ???Cô nhìn nghiêm túc nói !
  • Oke !!Cô muốn chúng ta sẽ làm gì nào??
  • Chúng ta sẽ về nhà anh. Chúng ta sẽ cùng đi chợ và nấu cơm .Tối nay mình sẽ ăn cơm ở nhà. Em muốn biết anh đang ở đâu, và em muốn nấu cơm cùng anh. Anh biết tất cả về em rồi ấy, mà em chưa biết gì về cuộc sống của anh cả.
Thở phào nhẹ nhõm, may thế hôm nay mới gọi người đến dọn nhà. Chứ để cô thấy căn nhà bụi bặm đầy tàn thuốc và lon bia chắc cô chạy mất dép.
  • Nhà anh nên anh sẽ nấu, cô chỉ được làm khán giả và thưởng thức tài nghệ nấu ăn của anh thôi.!!
  • Em không tin một người bận rộn như anh lại biết nấu ăn đâu. Mà một người đa tài như anh thì biết đâu được nhỉ !!! Thôi thì đợi đến chiều xem sao. Còn giờ em muốn mình đi xem phim
  • Oke, anh cũng thích chỗ tối!!
Cô lại lườm, tao thích chọc cho cô giận rời lườm nguýt, trông chả đáng sợ chút nào. Nhìn yêu chết đi được. Tao như sống lại những tháng ngày niên thiếu, những tháng ngày chập chững bước chân vào con đường tình yêu, những rung động, những xúc cảm đầu đời. Bây giờ sau từng đấy năm lăn lộn tình trường, tưởng trái tim mình đã chai sạn, ai ngờ chỉ một ánh mắt đã lột đi lớp vảy xù xì , xóa mờ đi những vết sẹo. Trái tim tao vẫn mềm ,vẫn đỏ máu và vẫn biết yêu nồng nhiệt, yêu thuần khiết.
Chọn vị trí hàng ghế đôi cuối cùng, cô nằm gọn trong lòng tao. Ôm lấy cái thân hình nhỏ bé ấy, hít mùi thơm trên tóc cô, tao muốn hít đầy phổi cái hương thơm ấy, cái mùi hương của người mình yêu.
  • Anh biết vì sao em muốn đi xem phim không.
  • Đi cả buổi sáng mệt rồi, giờ muốn ngồi nghỉ, muốn được anh ôm chứ gì
Dụi mũi vào tóc cô, thì thầm vào tai cô.
  • Lần sau anh cứ giả vờ không biết đi nhé, để em nói, chứ anh cứ nói hết như ở trong ruột gan em ấy. Em không mệt,nhưng em muốn mọi thứ chậm lại một chút. Muốn được cảm nhận anh nhiều hơn là những thứ mà anh mang lại cho em.Anh cho em thời gian để quen nhé, nhiều quá em ngộp đấy.Em không muốn mua gì nữa, em muốn được anh ôm thế này!
Mình vô tình thế nhỉ, chỉ làm theo ý mình mà quên mất cảm giác của cô. Đâu phải cô gái nào cũng muốn shopping, cũng xài tiền của người yêu mình một cách thoải mái. Tao quên mất một điều quan trọng là phụ nữ chỉ thực sự thoải mái khi họ được làm theo ý của mình.
Chả quan tâm đến bộ phim đang chiếu nữa, thủ thỉ với nhau chán chê thì cả 2 dựa vào nhau ngủ lúc nào không biết.Cho đến lúc người ta rục rịch đi về mới tỉnh giấc. Ôm người yêu ngủ cảm giác bình yên thế đấy!!!

  • Đi chợ rồi về nhà anh, hay về nhà anh rồi mới đi chợ???
  • Còn sớm mà, về nhà anh trước đi rồi mình đi chợ sau !Em muốn xem trong bếp và tủ lạnh anh có gì đã, chắc gì đã còn gas mà nấu ấy !!
Không nói gì thêm, cô sẽ phải bất ngờ !!!

Cô đứng nhìn ngôi nhà một lúc lâu, ngôi nhà như bao ngôi nhà khác của con đường này, con đường nhiều cây và yên tĩnh.
  • Giới thiệu với cô đây là nhà anh, và giới thiệu với ngôi nhà, đây là chủ nhân mới của mày.
Tao đưa chùm chìa khóa cho cô rồi tếu táo nói. Cô mở cổng tao đánh xe vào , nhìn cô nâng niu, vướt ve từng chậu hoa ngoài sân là đủ biết cô thích cây cảnh rồi.
  • Cô thích cây cảnh chứ, thật trùng hợp nhà anh toàn cây. Sau này có người chăm sóc thay mình rồi. Trên sân thượng còn rất nhiều , anh còn cả dàn lan trên đó đấy.
Cô cuời thích thú, cả hai xách đồ vào nhà. Căn nhà mới lau dọn sáng nay nên sạch tinh tươm. Tao bắt đầu luyên thuyên giới thiệu về ngôi nhà, căn nhà mua lại nhưng cũng khá vừa ý. Tầng trệt chỉ có phòng khách và bếp, ở giữa là quầy rượu nhỏ với dàn ly vang treo lủng lẳng. Nhìn vẻ mặt thích thú và đầy bất ngờ của cô. Dẫn cô vào thăm gian bếp, nơi tao dành nhiều thời gian nhất trong ngôi nhà này trừ lúc ngủ.
  • Cô kiểm tra giúp anh xem gas có còn và tủ lạnh có trống trơn không.
Tao nói châm chọc trêu cô.
  • Woooaaa!!
Cô kêu lên thành tiếng khi nhìn cái tủ lạnh chất đầy đồ ăn. Mặc dù rất bận rộn với công việc, nhưng chỉ cần có thời gian là tao sẽ tự nấu ăn cho mình. Cơm ngoài riết chán lắm, nên tao thường đi siêu thị rồi chất đầy tủ vớ đủ loại rau củ thịt ,cá. Bất kể khi nào cần cũng có thể làm cho mình một bữa. Sống tự lập từ bé, và là dân nhậu nên không thể không biết nấu ăn. Cần làm món gì là lên google lấy công thức, nhanh nhạy, khéo tay một chút thôi là có thể làm được món mình thích rồi. Và tao cũng rất thích nấu ăn nên trình nấu cũng khá. Đặc biệt là chế biến món nhậu. Cô tỏ ra bất ngờ lắm, cô vẫn mỉn cười đi thăm từng đồ vặt trong ngồi nhà.
Chiếc moto Triumph Bonneville dựng ở góc phòng khách, cô đi xung quanh vuốt ve nó ra điều thích thú lắm. Tao cũng rất thích chiếc này, tao khoái dòng moto cổ điển của Triumph , nó lịch lãm và phong cách . Tao từng nghĩ nếu có tiền sẽ mua cho mình 1 chiếc moto với khối động cơ cỡ 1000cc và cái pô thật hầm hố , tao sẽ nẹt pô , gầm rú nó mỗi khi chạy trên đường. Nhưng rồi lần đầu thấy chiếc Triumph mà ông sếp tao chạy, mọi quan niệm của tao về moto đều thay đổi.
  • Tý mình sẽ đi chợ bằng xe này anh nhé. Em thích lắm !!
Dẫn cô lên tham quan tầng trên. Cái phòng ngủ được đập thông với cái phòng sinh hoạt, tạo thành một cái phòng rộng thênh thang vừa là phòng ngủ vừa là nơi tao để nhạc cụ, chơi nhạc, vẽ vời, chụp ảnh đủ kiểu ,nó như một cái studio nhỏ. Cô há miệng bất ngờ bởi những thứ trước mắt. Một cai piano cổ bằng gỗ rất đẹp, tao chơi piano rất dở nhưng do thấy nó đẹp nên mua về trưng là chủ yếu. Một cây guitar dựng ở góc phòng, vài tấm ảnh nghệ thuật tâm đắc nhất mà tao chụp. Trong đó có một tấm nude, cô đứng ngắm nó rất lâu rồi ra vẻ “ ghế quá heng” !!! Vài tấm tranh tao vẽ bằng bút chì, tao vẽ cũng như cứt nhưng thích cầm bút nghệch ngoạc, cũng vui và giải trí phết.
Cô dừng lại cầm từng tấm ảnh kỉ niệm lên xem.
  • Người yêu cũ xinh quá heng!!
Cô cười rồi dơ tấm ảnh tao chụp cùng đội bóng lớp đại học, trong tấm ảnh cô người yêu nhảy hẳn lên lưng cho tao cõng. Tấm ảnh chụp sau trận vô địch trường, nó quá đẹp và đáng để lưu lại.
Không giải thích gì thêm, tao kệ cô muốn làm gì thì làm. Lấy quần áo vào nhà tắm thay đồ. Chuẩn bị chở cô đi chợ


( Tối khuya sẽ ra cháp nữa, tao bận quá, tụi mày thông cảm !!! )
 

magic

Tập Chơi
Tinh Binh
2,091
Chở cô bằng moto, cô ngồi sau ôm eo và cắm cằm vào vai tao. Lòng vòng qua mấy con phố, buổi chiều mát mẻ. Cảm giác bình yên thực sự.
  • Em thích gì???
  • Anh thích gì ???
  • Hải sản nhé !!
  • Duyệt!!! Em cũng thích.
Chở cô vào vựa hải sản mà tao hay mua, vựa này đồ rất tươi ngon mà giá hợp lý nữa. Hải sản từ Cần Giờ đưa lên và cả hàng nhập nữa. Tha hồ chọn lựa
  • Cô lựa 3 món, anh lựa 3 món nhé.
  • Thôi anh lựa hết đi, anh cảm thấy tự tin khi làm món nào nhất thì làm.Hải sản em thích hết, món nào cũng ăn được.
  • Anh cũng là rồng, mà rồng nước nên cũng tính là hải sản ấy. Có muốn ăn anh không !!
Tao thì thầm vào tai cô thế, cô lại lườm rồi nhéo eo đau điếng. !
Một con ốc vòi voi không quá to, đủ cho hai người.
Hàu sữa, ốc hương, vài con bào ngư và cua để nấu súp, tôm, ốc mỡ.
Tao chốt đơn rất nhanh rồi ghé chợ mua và thứ gia vị mà nhà còn thiếu . Vừa chạy xe vừa huýt sáo, ôi sao mà yêu đời như thế. Cô ngồi sau hát khe khẽ vào tai “lúc mới yêu thật vui biết bao nhiêu, ngày tháng mới yêu đẹp tươi biết bao nhiêu. Em sợ!!!”
  • Im lặng, không có em sợ gì ở đây hết nha. Ôm chặt anh vào, sợ cái gì mà sợ !
Tao cắt ngang lời hát của cô. Cô cắn nhẹ vào vai. Tao vít ga, chiếc xe phóng đi trên con đường vắng vào nhà, kéo theo mấy chiếc lá tung bay trong ánh nắng hoàng hôn.

  • Sau đây là chương trình vào bếp cùng Mrb07 !!!Xin quý vị ngồi yên và thưởng thức, mong quý vị sẽ tập trung vào món ăn chứ không để những lời luyên thuyên của đầu bếp và vẻ đập choai của anh ấy làm bạn sao nhãng.
Vừa khoác tạp dề, tao vừa luyên thuyên nói rồi rót cho cô ly nước ép lấy trong tủ lạnh. Bật list nhạc không lời mà tao tâm đắc nhất. Cô kéo ghế gồi gác tay lên kệ của bàn bếp rồi say đắm nhìn tao làm. Từ lúc biết nhau đến giờ, đây là vẻ mặt vui vẻ nhất của cô mà tao thấy.
  • Món đầu tiên trong chương trình của chúng ta hôm nay là “súp bào ngư cua biển”.
Ném con cua vào nồi hấp và bắt đầu dùng thìa tách thịt mấy con bào ngư. Rửa sạch thái rồi ướp gia vị , tiếp tục chuẩn bị nguyên liệu khác như đậu hà lan, cà rốt, trứng gà …Tách thịt cua rồi để đó, khi nào chuẩn bị ăn sẽ nấu. Như thế mới nóng và ngon hơn. Vừa làm tao vừa thuyết minh, cô cười cười thích thú khi nghe tao nói và nhìn tao pha trò. Tao ước gì cô lúc nào cũng sẽ vui tươi như thế.
  • Món thứ 2 , hàu nướng phô mai, và hàu sống. Qúy khách có thể lựa chọn tùy khẩu vị.
Cô đứng lên tiến lại gần nhìn tao làm. Hàu sữa vỏ vôi mềm nên rất dễ tách, 4 con ăn sống được bỏ vào tủ lạnh. 6 con sẽ được đút lò nướng phô mai. Món này cực kì dễ làm mà lại ngon miệng. Phô mai được đánh tan cùng một chút hạt nêm. Phải dùng phô mai tươi chứ không dùng phô mai bột, sẽ không được ngon và béo. Chuẩn bị sẵn khi nào xong hết sẽ đút lò. Món này phải ăn nóng !
  • Món thứ 3, tôm tái ăn cùng mù tạt. Món này cảm giác khá mạnh, thực khách có thể sẽ hơi sợ. Nhưng đảm bảo khi biết ăn rồi sẽ rất nghiện.
Cô giơ ngón tay numberone hưởng ứng. Tôm cắt đầu lột sạch sẽ ,tôm to nên chẻ đôi cho vừa miếng. Lấy mấy viên đã bỏ vào dĩa, trải lớp giấy bạc lên trên. Sếp từng miếng tôm lên thật đều đặn và bắt mắt. À món này không thể thiếu đầu hành được. Đầu tôm sẽ được chiên ngập dầu.
  • Món thứ 4 , sò huyết cháy tỏi.
Nhìn tao lắc chảo và ánh lửa bùng lên , cô vỗ tay xuýt xoa khen ngợi
  • Món thứ 5, ốc mỡ hấp thái
Mấy món này rất dễ làm mà ngon miệng. Vừa làm vừa nghêu ngao hát rồi nhìn cô, nhìn nét mặt vui tươi tràn đầy hạnh phúc của cô. Đột nhiên tao lại xúc động, rồi tự nhủ:
“Anh sẽ nấu thật nhiều bữa ăn ngon cho em, anh sẽ làm em được hạnh phúc”
  • Cô đi tắm đi và mặc một chiếc váy dài màu đỏ ấy, chiếc váy mà anh lựa ấy !Một bữa tiệc ngon thì phải người ăn cũng phải sang trọng cho phù hợp. Anh muốn buổi tiệc này thật đặc biệt. Tắm lẹ lên nhé rồi phụ anh dọn đồ ăn, anh còn tắm.
Tao hối thúc cô như thế, ban đầu cô còn ái ngại chưa muốn đi. Nhưng tao nói quá nên đành làm theo ý tao. Cô đi lấy đồ và tắm. Ngoài này tao vẫn mải miết làm các khâu cuối cùng cho buổi tiệc.
Cô bước ra từ trong nhà tắm, mái tóc búi cao nhưng vẫn dính vài sợi lên mặt, lên cổ.Nhìn cái cổ dài trắng ngần, bờ vai gầy treo hững hờ hai sợi dây của chiếc váy đỏ màu rượu vang. Khuôn ngực thấp thoáng, khoảng lưng trần trắng muốt. Tao ngẩn ngơ trong giây lát, nàng thơ của anh đây rồi. !!
Cô giúp tao dọn thức ăn ra bàn. Tao chạy lên sân thượng cắt mấy bông hoa hồng cắm vào lọ thủy tinh rồi để ra góc bàn ăn. Thắp lên vài cây nến cho lung linh, khui một chai rượu vang rồi để vào trong xô đá. Đóng kín hết cửa rồi kéo rèm, căn phòng bếp hôm nay sao mà ấm áp và lung linh đến thế. Lao lên phòng tắm ù , thay một bộ đồ đơn giản. Quần tây đen, áo sơ mi trắng chiếc áo hơi rộng một chút.Tao không thích loại body ôm sát người. Đóng thùng gọn gàng, tao mở 2 chiếc cúc phía trên phanh ra tấm ngực dày và vài chữ mà tao họa lên người. Tóc vuốt ngược, xịt lên cổ và ngực loại nước hoa mà cô thích. Săn tay áo lên rồi chạy xuống nhà với bàn chân trần. Cô ngồi đấy, ánh nến vàng, váy cô đỏ và xung quanh là rèm cửa trắng tinh.Cô đẹp như một công chúa trong chuyện cổ tích, ánh nến càng làm cô lung linh ,huyền ảo hơn. Không trang điểm một chút nào, cô vẫn sáng, vẫn đẹp dịu dàng như ánh trăng.
Cô nhìn tao ngẩn ngơ, tiến lại gần, cô đưa tay vuốt má rồi nói :
  • Sao giống trong phim quá anh ạ
  • Hình ảnh thì có thể giống phim, nhưng anh chắc chắn không một bột phim nào có thể lột tả được cảm xúc của anh lúc này. Việc chúng ta gặp nhau rồi yêu nhau cũng như một cuốn phim mà số phận chính là ông đạo diễn và biên kịch. Còn chúng ta chỉ là những diễn viên đang diễn vai diễn của cuộc đời mình. Đoạn phim này anh muốn diễn thật tốt, anh muốn bạn diễn của anh được vui và được hạnh phúc nhất.
Tao vừa nói vừa cuốn chiếc khăn vào cô chai rượu vang, rồi làm một động tác rót rượu như một bồi bàn chuyên nghiệp.
  • Em chưa bao giờ say cả, anh nghĩ sao nếu hôm nay em say.
  • Tất nhiên là anh sẽ không để em say
  • Sao thế, chả phải đàn ông luôn thích phụ nữ say trong những buổi hẹn hò sao.
  • Anh không muốn em say, anh muốn em tỉnh táo để tận hưởng trọn vẹn cảm xúc của ngày hôm nay.
Tao nâng ly rồi chạm ly với cô, tiếng saxophone dạo đầu của bản Careless Whisper vang lên, khúc dạo đầu bất hủ của bản tình ca bất hủ. Tao không còn đùa cợt nữa mà thay vào đó là một bộ mặt lịch lãm, nghiêm túc của một quý ông. Tao giúp cô thưởng thưc từng món ăn, cô thì cứ xuýt xoa khen nức nở khi thưởng món ăn tao làm. Tao không dám chắc nấu ngon như một đầu bếp thực thụ. Nhưng với những khách hàng phổ thông và dễ tính, đây sẽ là những món rất ngon.
Vừa ăn, vừa hướng dẫn cô cách cầm ly, cách uống rượu vang làm sao cho đúng điệu nhất. Má cô bắt đầu ửng hồng, đôi mắt long lanh lúng liếng, tao đoán cô đã bắt đầu cảm nhận được hơi men bốc lên.
  • Kể chuyện cho em nghe đi, kể cho em nghe về tuổi thơ của anh, về những ngày đầu anh lên Sài Gòn, kể về những ngày đầu ảnh khởi nghiệp đi. Em luôn thắc mắc không hiểu vì sao anh lại có thể tồn tại và thành công ở cái mảnh đất đầy rẫy những bon chen này. Kể cho em nghe điều gì đã tạo nên một người đàn ông xuất sắc ít nhất là đối với cảm nhận của em.
  • Dài lắm, phải kể đến sáng mai mới hết. Nhắm có thể ở lại mà nghe không !!!
Tao nói ra vẻ nghiêm túc lắm. Lần này cô không lườm nữa mà cười, cô cười thích thú mỗi khi nghe tao nói đùa.
  • Kể đi em nghe, nghe đến khi nào hết muốn nghe thì thôi.
  • Anh sẽ kể cho em nghe hết, nhưng mai nhớ rửa chén giúp anh đấy nhé , anh thích nấu ăn nhưng lười rửa chén lắm. Kí ức của anh, kỉ niệm của anh nằm cả trong ipad ấy, xíu anh sẽ kể em nghe. Giờ thì ăn thôi nào.
Vừa ăn tao vừa kể cho cô nghe mấy câu chuyện tếu táo mà tao và thằng cầm đồ đã cùng nhau trải qua trong những năm tháng sinh viên, riêng chuyện tao và thằng đó thì kể cả ngày không hết.
Dọn dẹp hết ra bồn rửa, tao bảo cô để đó mai rửa, giờ cảm xúc đang trào dâng muốn kể chuyện cô nghe. Chứ rửa xong tụt hết cảm xúc. Cầm tay cô đi lên trên phòng, kết nối ipad và tivi. Ngả lưng xuống sofa, cô ngồi bên cạnh co chân lên và dựa vào vai .
Mở từng file hình tao bắt đầu kể về tuổi thơ , về những ngày tháng chăn trâu, về những cánh đồng mênh mông nước , về con sông nhỏ , về cây si mọc chĩa ra bờ sông.về những thằng bạn ở xóm liều, nơi hội tụi dân giang hồ, nơi mà người ta toàn cưa bom lấy thuốc. Tụi nó lang bạt khắp nơi, thằng chết, thằng tù tội đúng bản chất cái xóm liều.
Tao kể cô nghe về cái xóm nghèo nơi tuổi thơ tao ở, về cái ông giáo già có một mắt nhưng toàn dạy thêm miễn phí, về cái xóm dân thì nghèo xác xơ nhưng con cái toàn đi học đại học. Nhà tao không còn ở đấy nữa, cái xóm nghèo giờ cũng không còn.
Cô lặng im dựa đầu vào vai tao nghe kể chuyện, cứ mỗi bức hình cô lại hỏi, tao lại kể !!
Kể hoài cho đến những tháng ngày đầu lên Sài Gòn học, nhìn mái tóc kiểu Armani của tao( kiểu Wanbi Tuấn Anh hồi xưa á ), cô cười ngặt nghẽo, bất chợt cô đưa tay lên vuốt tóc tao.
 

magic

Tập Chơi
Tinh Binh
2,091
  • Em thích mái tóc này của anh hơn, lịch lãm, lãng tử !!Mà sao không thấy cô gái nào trong những tấm ảnh kỉ niệm của anh nhỉ. Hay là giấu em rồi, kể cho em nghe về tình đầu của anh đi, về những cô gái mà anh yêu đi. Chắc họ cũng say đắm anh giống em anh nhỉ ???
  • Anh quen nhiều lắm, nhiều đến nỗi mà bây giờ muốn nhớ hết phải ngồi hệ thống lại ấy. Anh yêu nhiều đến mức tưởng chừng như trái tim mình không còn có thể rung động để yêu nữa, trái tim anh chằng chịt vết thương, chai sạn. Âý vậy mà bây giờ anh lại yêu em, yêu ngây dại như những ngày đầu chập chững vào đời. Anh cũng cảm thấy bất ngờ, anh không thể tin được là mình lại như thế. Bây giờ anh yêu bao nhiêu người rồi không quan trọng nữa. Anh chỉ muốn em là người cuối cùng anh yêu !!!
Lặng im trong phút chốc rồi cô vít cổ tao xuống, cô hôn lên môi tao. Một nụ hôn nhẹ nhàng nhưng sâu. Đánh dấu lần đầu tiên cô chủ động hôn tao. Những slide hình vẫn trôi qua, ánh sáng từ chiếc tivi vẫn nhập nhoàng trong căn phòng tĩnh mịch. Ôm chặt lấy cô, tao đáp lại nụ hôn thật sâu và ướt át.Tao hôn trọn đôi môi cô, lùa lưỡi mình vào trong khoang miệng mà tìm lưỡi của cô. Cả hai chiếc lưỡi cuốn vào nhau, ngọt ngào, mơn trớn.

Thời gian như lắng đọng, cả hai hôn nhau bao lâu tao cũng không biết nữa, bàn tay tao bắt đầu xoa trên khoảng lưng trần của cô. Môi tao dần tìm xuống dưới cổ cô mà hôn, những nụ hôn dài,ướt át. Hết cổ rồi đến vai, bờ xương quai xanh cô nhô cao. Tao hôn miệt mài vào chỗ ấy. Thấy cô buông lơi, tao biết phải làm gì tiếp theo. Bế thốc cô ra giương , môi cô vẫn dính chặt. Một tay cởi phăng chiếc áo sơ mi, tay kia bắt đầu vuốt ve từ đùi lên mông cô. Bàn tay cô bắt đầu chạm vào ngực tao, cô cũng vuốt ve mơn trớn. Rời môi nhau, đẩy cô ra xa người mình một chút để nhìn cô rõ hơn trong lúc này. Cô ngại ngùng quay đi, hơi thở cô gấp gáp.
Nâng cằm cô lên, nhìn thẳng vào mắt cô, tao lại hôn cô đắm đuối, hai dây váy buông lơi, chiếc váy tụt xuống nhẹ nhàng, bây giờ cô chỉ còn trên người bộ đồ lót đen. Vừa hôn tao vừa cởi dây nịt, chiếc quần tụt xuống cũng là lúc tao đẩy cô nằm xuống giường. Cứ thế hai cơ thể cuốn lấy nhau, mùi da thịt thơm ngát của cô, hơi ấm nóng từ người cô. Tao bắt đầu cho cuộc vui của hai người. Với tay bấm remod cho chiếc loa phát bản nhạc mà tao ưa thích mỗi khi làm tình “Tango to evora “ của Loreena Mckennitt.

Hôn từng chút trên khuôn ngực trắng ngần của cô, tao chỉ hôn chứ chưa cởi áo ngực, hôn nhẹ nhàng, từng chút từng chút. Vừa hôn vừa vuốt ve cạnh sườn, cho đến khi thấy cô ưỡn lưng lên, luồn tay xuống chỗ khóa móc. Ngón trỏ và ngón áp úp kẹp một bên, ngón giữa và ngón trỏ kẹp một bên. Tao cởi bung áo ngực cô một cách nhẹ nhàng. Cắn nhẹ chiếc áo rồi kéo ra, cô bất chợt đưa tay lên giữ bầu ngực. Tao mặc kệ, vẫn nhẹ nhàng hôn hít xung quanh, cho đến khi cô buông tay mà ôm lấy đầu, luồn tay vào tóc tao mà giữ. Ngực cô không to những cũng tròn và vun cao, đầu ngực nhỏ như hạy đậu, hồng hào trên nền da trắng. Như đứa trẻ đói sữa thấy bầu vú của mẹ, tao ngậm lấy mà bú say sưa. Hết bên này rồi bên kia, bú bên này thì tay bóp bên kia. Khuôn ngực cô bị tao nhào nặn liên tục. Cô bắt đầu rên những tiếng rên khe khẽ trong cổ họng. Rời ngực cô, tao lại lùa lưỡi vào miệng cô mà tìm lưỡi cô rồi mút. Chả gì ngọt bằng nước bọt người yêu!!Tao nuốt trọn
Thì thầm vào tai cô :- Anh yêu em, anh yêu em nhiều lắm- rồi tao lại hôn !!!

Cái bụng cô phẳng lỳ, vòng eo cô nhỏ chút xíu, cô gầy nên những mảnh xương sườn nổi rõ mỗi khi cô cong người vì sướng. Tao hôn từng chút trên bụng cô, ngoáy cái lưỡi vào rốn . Cô cong người rên lên từng tiếng nhỏ. Vừa hôn xuống phía dưới , tay tao bắt đầu mơn trớn vùi đùi non của cô. Vẫn giữ nguyên cái quần lót ren màu đen, tao hôn lên mu rồi hôn lên đùi cô. Cô khẽ khép chân lại khi tao luôn tay kéo chiếc quần xuống, cố khép yếu ớt, tao vẫn cần mẫn vừa hôn vừa kéo xuống, cho đến khi thấy nhúm lông chạm vào mũi.
Đám lông gọn gàng mềm mượt chứ không xoăn hay cứng ngắc, đám lông chưa bao giờ được cắt tỉa. Tao dần hôn xuống nhưng càng hôn cô càng khép chân lại, hình như cô chưa quen với kiểu làm tình bằng miệng thế này. Tao lại thương cô hơn khi đời sống tình dục trước đây của cô quá nhạt nhẽo. Cô kéo tao lên rồi lắc đầu ra vẻ không đồng ý, tao hôn cô rồi kéo quần mình xuống.

Con cu cứng ngắc trườn xuống phía dưới, cảm nhận được khúc thịt ấm nóng đang ở háng mình, cô càng khép chân mạnh. Cô nói :
  • Em sợ !!!
Hiểu được ý cô, tao kéo cảnh của tủ đầu giường, mở hộ Sagami đeo vào. Ngón tay tao vuốt ve ,lồn cô cũng đã ướt nhẹp. Cô khẽ mở hai chân, quỳ xuống dang hai chân cô ra, đặt ông trọc vào vị trí thích hợp. Tao bắt đầu ấn :
  • Nhẹ thôi anh !!!
Có lẽ rất lâu rồi cô mới quan hệ lại, nó chật và khít lắm, ông trọc của tao thì lại khá to, phải từng chút từng chút một đưa vào, cho đến khi cả ông trọc vào hết trong lồn cô.Tao nằm xuống hôn lên môi cô, để yên cho lồn cô được làm quen với sự co giãn này. Thì thầm vào tai cô :
  • Anh yêu em, anh muốn em được sướng cả về tinh thần và thể xác.
Cô cũng đáp lại :- Em yêu anh !!!
Tao bắt đầu nhấp, từng chút nhẹ nhàng, cứ 3 nông 1 sâu, đâm bên trái rồi bên phải, hạ thấp người đâm lên trên, nâng cao người đâm xuống dưới. Tao vẫn nhẹ nhàng chứ không làm mạnh bạo, tao sợ cô đau. Thế đấy, khi yêu người ta có thể bỏ qua cả cảm giác của mình mà để lo cho cảm giác của người yêu.
Co cong người lên rồi rên thành tiếng, bàn tay cô nắm lấy ga giường. tao vừa nhấp vừa cúi xuống ngận lấy núm vú mà bú, cô lại càng rên to hơn. Lúc này tao đạp mạnh hơn, nhìn xuống ông trọc thì đã trắng xóa nước lồn của cô. Tư thế truyền thống một lúc lâu, tao bắt đầu đổi thế, lật cô nằm nghiêng rồi tao cũng nằm nghiêng cùng cô trong tư thế úp thìa. Cô gối lên tay , cô quay lại hôn tao. Vừa hôn vừa nghe tiếng rên trong cổ họng cô:
  • Em sướng không !!
  • Em sướng , em sướng !!!
Vừa nhấp vừa lấy tay xoa nắn vú. Tao cảm nhận thấy cô rên to hơn, cô bắt đấu hất mông để đón từng nhịp đập , tao biết cô đang gần lên đỉnh. Lật ngửa cô lai ở thế truyền thống, tao bắt đầu đập manh, từng cú dập đâm sâu tận tử cung cô. Cô chồm dậy ôm lấy cổ tao rồi kéo xuống, cô ôm thật chặt cô rên to hơn rồi run lên từng hồi. Dập thêm một lúc nữa tao cũng ra. Nằm sấp đè lên người cô, cả hai ôm chặt lấy nhau rồi lăn ra . ông trọc tao vẫn trong đó không rút ra ngay. Tao không muốn cô bị hụt hãng phía dưới sau khi mới lên đỉnh. Cứ để ông trọc mền dần rồi tự tuột ra ngoài. Ôm lấy cô hơn hít một lúc rồi đi vào WC vệ sinh. Tao cuốn chiếc khăn tắm ngang người đi ra, đưa cô chiếc khăn. Cô cuốn khăn đi vào.
Kéo rèm cửa, bên ngoài đang mưa lợp độp. Ánh đèn đường hắt sáng lên khuôn cửa sổ nhìn rõ từng hạt mưa. Cô chui vào trong chăn, hai cơ thể áp sát nhau. Cô gối lên tay, tao vẫn vuốt ve mông và tấm lưng trần. Thủ thỉ với nhau vài câu rồi chìm vào giấc ngủ. Bên ngoài mưa vẫn rơi bên chiếc cửa sổ !!!
 

magic

Tập Chơi
Tinh Binh
2,091
NỔI GIÓ – NHỮNG THÁNG NGÀY HẠNH PHÚC
Cái cảm giác bình yên bên người mình yêu thật tuyệt. Sau những tháng ngày lăn lộn làm ăn, chơi bời ngoài xã hội thì đây là cái cảm giác mà tao đang thực sự cần. Cần một người để nhớ, một nơi để về, những bữa cơm đơn giản ấm cũng và cần một người mà mình muốn cả hiện tại và tương lai sẽ đi cùng nhau.
Như người đã có vợ, ngoài công việc ra tao cố gắng dành thật nhiều thời gian cho cô. Buổi sáng rảnh rỗi thì dẫn cô đi chạy bộ, thể dục. Trưa nào mà không phải đi ăn cơm với khách thì lại chạy về nhà cô, cơm ngon canh ngọt đã chờ sẵn. Ăn uống no nê, ôm cô ngủ rồi lại đi làm. Tối đến cả nhà quây quần bên mâm cơm, hôm thì ăn cùng cả nhà cô, hôm thì 2 đứa về nhà tao nấu ăn. Những ngày nghỉ thì dành cả thời gian bên nhau, cuốn lấy nhau làm tình đến rã rời. Cô thuộc tuýp phụ nữ truyền thống. Không đòi hỏi , không nói chuyện bậy hay bất kể một hành động khiêu khích nào. Nhưng trên giường cô cũng nồng nhiệt và chiều tao lắm. Muốn được làm gì cứ nói, cô chiều hết. Nhưng trong chuẩn mực mà tao đặt ra riêng khi làm tình cùng cô, thì tao không bao giờ làm gì quá để cô phải sợ hay phải có suy nghĩ gì hết. Cô là để yêu, để tôn trọng.!!!

Hôm nay cô có hẹn phỏng vấn , nhìn cô chuẩn bị chu đáo từng chi tiết, từ quần áo tóc tai đến bộ hồ sơ và tài liệu cần thiết tao thấy rất yên tâm. Bất kể một nhà tuyển dụng nào cũng đều muốn thấy những ứng viên của mình chỉnh chu như thế.
Dạo này được nghỉ ngơi, ăn uống đều đặn, trông cô mập lên trông thấy, da dẻ hồng hào, căng mịn. Những đường cong hiện rõ hơn, nhưng cái dáng người mình hạc xương mai ấy vẫn mong manh vẫn lả lướt.
Cô mặc một chiếc váy công sở ôm sát mông và đùi, bộ vest màu màu xanh ngọc khiến cô càng trở nên xinh đẹp và nữ tính. Ôm cô từ đằng sau, hôn hít lên cổ , thò tay xuống vuốt ve mông thì bị cô lườm !
  • Sao em không đánh son ! Anh chưa thấy gì trên môi em cả .
Tao lấy tay chạm lên môi cô.
  • Vậy thì em đánh son ngay đây, không thèm chờ nữa.- Rồi cô nguýt tao một cái dài!!
  • Á à, cứ đánh son đi , anh hôn mờ son thì lại đánh lại có sao đâu !!
Vừa nói tao vừa đè cô ra rồi cắn nhẹ lên môi . Cô đáp lại bằng một nụ hôn dài, nồng nhiệt
Chỉnh lại quần áo, son nhẹ một chút lên bờ môi mỏng. Cô quay một vòng trước mặt tao
  • Qúa ổn rồi!!Mình đi thôi cô!!!

Gã đẹp trai ra đón, hắn bắt tay chào hỏi thân tình. Văn phòng đẹp quá, thiết theo đúng kiểu của mấy tay Nhật. Rót nước mời tao và cô, hắn muốn cả tao cùng ngồi đấy luôn trong buổi phỏng vấn với một lý do rất đơn giản “người nhà cả mà”. Buổi phỏng vấn diễn ra khá đơn giản, cô thoải mái trò chuyện bằng tiếng Nhật cùng gã, nhìn vẻ mặt tự tin rãng rỡ của cô, tao tin chắc mọi chuyện sẽ tốt đẹp.
Ngồi phía đối diện và nhìn hắn làm việc cùng cô tao mới có nhiều thời gian quan sát kĩ hắn. Hắn khá trẻ ở cái độ tuổi 35-36,cao to phong độ, khuôn mặt vuông vức, sáng sủa, đẹp trai mặc dù trông rất lạnh lùng nhưng khi cười vẫn toát lên sự ấm áp của một gã đàn ông từng trải. Phong thái nhẹ nhàng, điềm đạm đúng chất Nhật. Với một người lãnh đạo như hắn ,tao cảm thấy yên tâm khi cô được làm việc ở môi trường này.
Buổi phỏng vấn diễn ra nhanh gọn, hắn thông báo cô có thể làm việc ngay trong đầu tuần sau. Hắn nói không thể bỏ qua một người đa năng như cô, vừa thạo tiếng Nhật, vừa có thể làm các công việc của văn phòng, nhân sự và cả kế toán nữa. Bao năm lăn lộn làm đủ thứ ,bây giờ mới hái được quả ngọt. Nhìn vẻ mặt hạnh phúc của cô, tao cũng hạnh phúc.

Chưa khi nào thấy cô nói nhiều như lúc này, vừa ăn cơm cô vừa hỏi han đủ thứ, chắc cái cảm giác lo lắng, phấn khích khi sắp được đi làm trong cái môi trường mà cô ao ước lâu nay khiến cô như thế. Nhìn cô ăn, nhìn cô nói cười vui vẻ,tao thở phào nhẹ nhõm, mãn nguyện.


Quay trở lại công ty làm việc, con bé hai mang đang ngồi đợi trước phòng. Từ ngày tao giúp nó xử lý lão khách già dê kia thì nó phục tao lắm. Nó càng trở nên nhiệt huyết, xông xáo, một vài dự án riêng tao giao cho nó làm đều có kết quả tốt đẹp.
  • Có chuyện gì thế em- Đưa chai nước cho nó rồi tao hỏi
  • Dự án hôm trước anh giúp em ấy đã giao hàng và thanh toán xong hết rồi. Em cũng đã quyết toán hoa hồng kinh doanh với công ty.Em muốn đưa cho anh hết để anh quyết định.- Nó đẩy cái phong bì dày đến trước mặt tao
Ngồi nhẩm giây lát tao cũng ra được số tiền hoa hồng của dự án này. Không nhiều, nhưng với một đứa mới như nó thì cũng rất đáng kể rồi.
  • Bán cho khách hàng tư nhân giá rất sát, lợi nhuận không cao nên hoa hồng cũng không được nhiều. Cũng may số lượng bù lại, từng này không nhiều, nhưng cũng rất đáng để cố gắng. Hôm nay ít, ngày mai sẽ nhiều. Cứ cố gắng anh tin em sẽ còn kiếm được nhiều hơn nữa. Em cầm toàn bộ số tiền này đi, anh không lấy đồng nào đâu. Anh chỉ góp ý một chút về cách sử dụng tiền ,nếu em thấy hợp lý thì thực hiện theo. Không thì thôi !!
  • Anh nói đi ạ, em luôn muốn được anh chỉ dạy !
  • Mỗi người có một cách tiêu tiền khác nhau, nhưng anh có cách này và anh thấy nó khá hợp lý với bản thân anh. Với số tiền mình kiếm được, hãy cất đi 30% đó là khoản tiền tiết kiệm. Tái đầu tư cho công việc 30% đấy là những khoản tiền để café, tiếp khách, xây dựng mối quan hệ với khách hàng riêng của mình.30 % tiêu xài cho bản thân, đầu tư cho bản thân và những vấn đề thiết yếu.Với 10% còn lại nếu được, bằng cách này hoặc cách khác, hãy cho đi, coi như là cám ơn cuộc đời.
  • Cám ơn anh, em chưa hề có kế hoạch xài tiền, cứ có bao nhiêu tiêu bấy nhiêu thôi. Bây giờ em sẽ áp dụng theo cách anh dạy.
  • Còn gì nữa không em ???
  • Dạ còn, em đang làm việc với khách hàng ở dưới Vũng Tàu, công ty cổ phần anh ạ. Cty khá lớn, lượng hàng tiêu thụ cũng nhiều. Mọi vấn đề về hàng hóa, thanh toán em đều đã chốt với họ.Em chỉ đang lấn cấn phần chi cho khách nữa thôi. Họ đòi nhiều hơn quy định của cty mình, và họ muốn gặp trực tiếp anh để làm việc. Chứ nhân viên như em họ chỉ làm việc mấy vấn đề chuyên môn thôi.
  • OK!! Chốt lịch gặp đi rồi anh sẽ cùng em xuống đấy.
Con bé chào rồi về, nói siêng năng và rất nhiệt huyết. Tao thấy lại được hình ảnh của mình lúc mới vào công ty. Từ một thành nhân viên kinh doanh của cty con, rồi được lên công ty mẹ, rồi mò lên phó phòng, trưởng phòng và giờ là vị trí này. Bao nhiêu mồ hôi, nước mắt thì không có, nhưng đã có cả máu. Chả có cuộc cách mạng nào mà không có máu cả.

Đang miên man suy nghĩ, nhớ lại chuyện xưa thì tiếng điện thoại. Nhìn thấy hai chứ “em yêu”. Trực giác tao báo hiệu chuyện gì đó không hay, vì cô không bao giờ gọi kiểu này cả !!
  • Có chuyện gì thế cô !!!
Phía bên kia lặng im một hồi lâu, tao phải giục !!!- Nói anh nghe xem nào
Giọng cô run run như chực khóc.
  • Dưới quê! Ba em gây ra chuyện lớn rồi.
  • Đừng sợ nữa, có anh đây rồi. Anh về ngay !!

Vừa chạy xe vừa nghĩ, bấy lâu nay lão này không xuất hiện trong suy nghĩ của tao, làm tao quên mất cô còn có một mối lo ,một con đỉa vẫn đang tìm cách hút máu cô, một mối nguy vẫn đang hiện diện. Để xem lão gây ra chuyện gì, biết đâu lại là cơ hội tốt để khử nốt cái nỗi lo này đi, để cô, gia đình cô được bình yên.
Nhìn cô sầu não ngồi trước nhà, mới hồi trưa còn líu lo như con chim sáo, giờ đã ủ rũ như con gà rù thế rồi. Dm tao bắt đầu thấy nóng thằng già đấy rồi. Dám làm cô của tao phải buồn, phải lo nghĩ.
  • Nói cụ thể anh nghe xem nào !
Cô nhìn tao đôi mắt ngấn nước mắt.
  • Dưới quê người ta mới gọi lên chửi bới mẹ um xùm, ba nhậu xỉn rồi đánh người ta nhập viện luôn rồi.Người ta bắt bồi thường.
  • Bao năm qua không sống cùng ông ấy nữa, sao chuyện gì người ta cũng gọi lên mẹ và em vậy, để ông ấy tự chịu đi chứ!
  • Ông ấy có gì mà chịu được, ngoài cờ bạc và nhậu ra thì ông ấy chả có gì, cứ mỗi lần gây chuyện là lại đè mẹ rồi em ra đòi tiền. Mẹ không có, em không chịu đưa thì ông lại vác dao lên nhà ngoại quậy. Ông bà ngoại già yếu ở với Dì út cũng không được yên. Mỗi lần như thế Dì lại gọi mắng mẹ không ra gì hết, em đành phải trả tiền cho yên chuyện. Giờ em và mẹ chả dám về quê nữa luôn, mỗi lần đám xứ phải về quê thì đến cứ rón rén như ăn trộm, đi thì như một kẻ trốn chạy. Phải đi thật nhanh để không ai thấy mình. Em không biết phải làm thế nào nữa. Đôi lúc em ước gì ông ấy chết quách đi cho xong, sao cứ ám cái gia đình này hoài vậy. Nhưng ông ấy là người sinh ra em mà, sao còn tệ hơn người dưng thế .
Cô nói rồi khóc, nhìn cô co ro ngồi khóc tao xót lắm. Chuyện này xảy ra đôi khi cũng tốt , vừa đúng lúc tao xuất hiện trong cuộc đời cô. Ở đó đợi tao nhé thằng già, xui cho mày tao là chuyên gia xử lý mấy thằng già mất nết.
  • Chuyện này đơn giản thôi, anh xử lý được. Không khóc nữa nghe anh hỏi đây.
Cô ngạc nhiên ngước lên nhìn rồi lắc đầu.
  • Ổng ấy không đơn giản đâu anh!
  • Dưới quê em còn người thân nào có thể tin tưởng và nhờ được không, trẻ và phải là đàn ông ấy nhé!
  • Dạ còn ! Anh họ của em, ông cũng thuộc dân ba bứa, nhà có điều kiên nên chơi bời lêu lổng, nhưng được cái rất quý mấy đứa em. Ông ấy cũng là người nắm rõ mọi vấn đề dưới quê, cần gì ổng cũng biết hết .
  • Người bị ông ta đánh đang ở bệnh viện nào?
  • Dạ nằm ở bệnh viện tỉnh.
  • Cô biết họ chứ ??
  • Dạ biết, người trong xóm mà anh.
  • Xin số của họ để mai xuống đo còn gặp.
  • Gọi ngay cho ông anh họ, hẹn mai gặp ở một nơi nào đó thuận tiện. Cô nghỉ ngơi đi sáng mai đi về quê sớm cùng anh.
  • Anh có ăn cơm không để em nấu!
  • Thôi em và mẹ với 2 đứa nhỏ ăn đi, anh đi có việc. Mai anh sang đón

Gọi ngay cho thằng cầm đồ, nó là thằng mà tao cần nhất lúc này. Đúng chuyên môn của nó.
  • Đừng nói với tao lý do hôm nay mày đến đây lại có liên quan tới cô giáo của mày nhé. 2 lần gần nhất mày đến thăm tao đều có lý do là cô ấy đấy.
Nó chạm ly rồi bắt đầu chất vấn.
Trời mưa lâm râm, ngồi ở cái tum trên tầng thượng hai thằng ngồi uống rượu với thịt chó ,nói chuyện. Cái món dân dã này nó ngấm mẹ vào máu của tao và thằng cầm đồ rồi. Ngày xưa sinh viên nghèo chỉ nhậu thịt chó, giờ có tiền rồi thì không thường xuyên nữa, và thay rượu đế bằng rượu tây thôi. Lâu lâu ăn một bữa ngon vcl.
Không cần phải lòng vòng, tao phun hết câu chuyện nhà cô ra với nói. Và nêu luôn ý muốn của tao là gạch tên lão già đấy ra khỏi cuộc đời cô. Và tao cần sự trợ giúp của nó.Nó nghiêm túc nhìn tao rồi nói :
  • Bất kể cuộc chiến nào thì khâu đánh đấm , đâm chém bắn giết nó đều chỉ chiếm 30% trong tổng những yếu tố thành công hay thất bại thôi. 70% còn lại là khâu chuẩn bị,tình báo, nghiên cứu đối thủ,hậu cần, bày binh bố trận….Thế nên để có thể giải quyêt dứt điểm một vấn đề tao cần nắm rõ mọi yếu tố.
  • Thế nên hôm nay tao mới đến gặp mày, tao muốn ngày mai mày cùng tao về quê thăm dò.
  • Tất nhiên tao sẽ sẵn lòng đi cùng , nhưng đến một nơi lạ nước lạ cái, đụng vào dân rượu chè bần cố nông thì rất phức tạp. Cần phải có thị vệ hộ tống
Nó móc điện thoại gọi cho ai đó, chưa đầy 10 phút hai thị vệ đã có mặt.
Hai vị hòa thượng đầu bóng như inox, tay chân, cổ kín những hình xăm. Một vị hòa thượng xăm nguyên một cái mặt quỷ ở cổ, cái cổ ngắn to bè, nhìn cái lưỡi đỏ thè ra trong bộ hàm đầy răng năng của cái hình mà tao nổi da gà. Vị kia thì có cái sẹo dài trên má. Trông đến là kinh. Đen, bóng , gồ gề là những gì có thể tả về vẻ bề ngoài của hai vị.
Không thể dùng từ to con mà nói về hai vị hòa thượng, mà phải là hộ pháp. Tao cao 1,78 nặng hơn 80kg,đi thêmđôi giày 5cm mà đéo thấm vào đâu khi đứng lên bắt tay .
 

magic

Tập Chơi
Tinh Binh
2,091
Giới thiệu với mày đây là hai vị hòa thượng, anh em thân thiết với tao.Hai vị đây rất có kinh nghiệm và uy tín trong việc giải quyết và thu hồi nợ xấu cũng như các tranh chấp dân sự mà không cần tới pháp luật.
Còn đây là Mrb07 thằng bạn đểu của tôi.
  • Nghe anh cầm đồ kể về anh nhiều lần, nhưng nay mới co cơ hội được gặp mặt!
Một vị hòa thượng chạm ly với tao rồi nói. Nhìn vẻ bề ngoài như thế cộng với cái chất giọng khàn đặc thì đúng là anh sinh ra để làm cái nghề này rồi.DM thằng nào yếu vía nghe anh quát phát chắc thọt mẹ nó dái.
Tao kể sơ cho hai vị hòa thượng nghe về tình hình ngày mai. Mục đích chính là giải quyết lão già mất nết. Ưu tiên phương án mềm dẻo nhất. Tránh tối đa va chạm mạnh , vì tao không muốn dây tới pháp luật và dù gì lão cũng là cha của cô.
  • Tụi em không quen mềm dẻo cho lắm, thế nên anh cứ mềm đi.khi nào cần cứng thì để tụi em.- Vị hòa thượng thứ 2 lên tiếng!
Chốt thời gian xuất phát, uống thêm vài ly nữa rồi về nghỉ ngơi.Mai đi sớm !!!
Nằm xuống định ngủ nhưng thói quen lướt điện thoại không bỏ được. Vào xem facebook, zalo của Dài, tao với nó vẫn nhắn tin qua lại bình thường. Nhưng sao mấy nay thấy nó đăng mấy cái stt kiểu gì ấy, vừa tức giận vừa chửi xéo ai ấy.Bình thường nó đâu thế. Định hỏi nó chuyện gì nhưng thấy trễ nên thôi. Ngủ mai còn đi sớm !

Chiếc Explorer lao vút đi khi lên cao tốc. Hai vị hòa thượng ngồi phía trên lái xe, thằng cầm đồ một mình băng cuối. Cô nằm dựa vào lòng tao ngủ ngon lành, chắc đêm qua cô chả thể nào ngủ được. Khẽ vuốt ve má cô, vén mấy sợi tóc để nhìn khuôn mặt cô. Tao thương cô quá. Lấy cái áo khoác phủ lên cho ấm, tao ôm cô rồi cũng chợp mắt ngủ một lúc.

  • Tất cả mọi chuyện anh đã lên kế hoạch, cô dừng thắc mắc gì nhé. Anh sẽ cố gắng giải quyết mọi chuyện theo hướng mềm dẻo nhất có thể. Cô yên tâm
Tao nói rồi nắm tay cô đi vào viện
Khoa ngoại bệnh viện xxx tấp nập người thăm nuôi. Nhìn lão bệnh nhân nằm trên giường, một bên mắt băng kín, cái đầu thì khâu chằng chịt. Người ngợm bỏng loang lổ như cái bản đồ. Tao hơi ngạc nhiên, một gã nghiện rượu mà có thể mút ngon lành một lão to béo thế kia cơ à. Có nhầm lẫn gì không ???
Vừa thấy cô, mụ vợ béo và đen như con heo mọi rồ lên. Bằng tất cả những từ ngữ thô tục và bẩn thỉu nhất, mụ chửi oang oang , mụ thét vào mặt cô, mụ xỉ vả lão già và cả gia đình cô. Cả khoa ai cũng nhìn, tao thực sự ghét sự nhốn nháo này.Tao gạt cô đứng nép ra sau lưng. Nghe tiếng chửi như chọc tiết lợn của mụ béo, thằng cầm đồ và hai vị hòa thượng đi vào.
  • Chuyện gì thế anh – Một vị hòa thượng hỏi
Nhìn thấy hai vị hòa thượng với vẻ bề ngoài vô cùng uy tín và dễ gần. Mụ béo như một con khủng long khè lửa với chất giọng của Siu Black đã hạ giọng xuống nhỏ nhẹ mượt mà như Thùy Chi hát bài Đêm nằm mơ phố !
  • Đó , mấy chú coi đánh người ta ra nông nỗi này nè. Mù một mắt, khâu cả mấy chục mũi, bỏng hết cả người.Coi đền tiền thuốc cho chúng tôi chứ như vầy sao mà chịu nổi. Bán hết thóc đi cũng không đủ tiền tra bệnh viện á.
  • Tôi là con rể của lão già, tối đến đây để giải quyết chuyện này. Bà yên tâm chúng tôi sẽ đền đầy đủ tiền thuốc không thiếu một xu. Với một điều kiện
  • Điều kiện gì chú !!
Mụ vừa nói vừa chìa tay về phía tao để nhận mấy lốc sữa ensua khi tao chỉ vừa nhích tay lên định đưa. Rồi theo tao ra ngoài hành lang
  • Gặp bác sĩ lấy đủ giấy tờ chứng minh thương tật của lão béo đang nằm kia. Và về viết một lá đơn thưa lão già.
  • Trời ơi, tiền đâu mà thưa với kiện, ăn còn chả đủ thưa kiện gì chú ơi.
Tao mở bóp lấy ra một cọc tiền, mụ béo thấy tiền mắt sáng rực mặt tươi cười như trúng số. Tao bắt đầu đếm, vừa đếm chậm rãi vừa nhìn vẻ mặt của mụ, khuôn mặt dãn ra hồi hộp chờ đợi.
  • Đây là 20tr, bà cẩm lo thuốc thang và trả viện phí. Nhớ lấy toàn bộ hóa đơn của viện phí tôi sẽ tra không thiếu một đồng. Còn đây là 5tr tiền công cho bà viết lá đơn và làm các việc tiếp đây theo sự chỉ đạo của tôi. Xong việc sẽ còn thêm nhiều.Nhớ phải lấy được chứng minh thương tật.Hôm sau tôi quay lại lấy đơn
Vụ như người trúng số, cầm cọc tiền cười hỉ hả. Rồi gật đầu lia lịa
  • Chú cần gì cứ gọi cho tôi, tui thưa cho lão đi tù mọt gông luôn. Suốt ngày bài bạc nhậu nhẹt phá làng phá xóm.
Cô ngơ ngác không hiểu tao đang làm gì, nhưng không dám lên tiếng vì tao đã dặn từ đầu.

Gặp ông anh họ của cô ở quán nước đầu đường vào xóm. Tao bắt đầu lấy thông tin về lão già mất nết.
Lão không chỉ đơn giản là một tay nát rượu, nhà có một mình, lão mở sới bạc để thu tiền xâu, tổ chức đá gà các kiểu. Trong nhà luôn có đám bơm tiền lời.Ngôi nhà của cô bây giờ là đại bản doanh của lũ du thủ du thực của khu vực này. Xã nhiều lần bắt nhưng chả ăn thua.
Còn về việc đánh nhau vừa rồi, thì do lão béo đến nhà đánh bài, thua hết tiền nên bắt lão già làm mồi nhậu. Nhậu chán rồi sinh chuyện cãi nhau qua lại, rồi đánh nhau. Lão già dùng đũa đâm vào mắt, phang cả ghế vào đầu lão béo, lão béo té bị cả nồi lẩu ụp vào người.
DM!! Sao khác tưởng tượng của tao về lão thế. Tao tưởng lão sẽ gầy, hom hem như một con chó đói chứ. Bọn nghiện rượu thằng nào chả thế. Tao tưởng lão sẽ sống vật vờ , nhặt nhặn từng đồng để uống rượu chứ. Lão có sức để quật lão béo thế à, lại còn biết tổ chức sới bạc nữa.
  • Ái chà, không đơn giản rồi :- Thằng cầm đồ nhìn tao nói!!!
  • Em ở đây chờ anh, anh muốn vào coi chỗ nhà em thế nào. Chú dẫn anh vào trong đó nhé.- Tao nói với ông anh cô !!
Chiếc xe chậm rãi bò trên con đường nhỏ vào xóm, con đường quang co qua một cánh đồng lúa. Buổi chiều nhìn cánh đồng xanh mướt thật thích mắt. Những ngôi nhà lọt thỏm trong vường cây ăn trái, những rặng dừa trĩu quả. Quê cô đẹp quá, nó bình yên, xanh mướt. Nghĩ đến cô lại thấy thương, cô phải chạy trốn khỏi cái nơi đẹp đẽ thế này !!
Chiếc xe dừng lại ở cuối xóm, căn nhà nằm giữa mảnh vườn, xung quanh toàn kênh rạch, phía sau nhà là cả một con kênh khá to. Địa điểm này tổ chức đá gà hay sới bạc là quá hợp lý rồi. Công an mà dí thì cứ lao xuống kênh, bắt được cứt.Tao bảo vị hòa thượng quay xe rồi đánh xe ra xa xa chút.

Đứng trước cổng nhìn vào nhà, căn nhà đang có người, nghe tiếng la, tiếng chửi gì đó. Đang đứng ngó quanh, chưa định hình được sẽ làm gì tiếp theo thì từ trong nhà có người đi ra. Quan sát từ xa cho đến khi lại gần, một gã đàn ông tầm 50 tuổi cao, đen, khung người khá to, cơ bắp không còn nhiều, nhưng nhìn tạng người này thì thời trẻ chắc chắn là một người rất vâm, vạm vỡ khỏe mạnh. Mái tóc xù quăn tít, hàng ria rậm rạm , đôi mắt khá là dữ dằn. Con dao chặt dừa lưỡi sáng bóng cầm trên tay. Tao đang hy vọng đây không phải là người tao cần tìm.
  • Mấy chú tìm ai vậy ??
  • Nghe nói đây có sới bạc, anh em chúng tôi định ghé giải trí chút.
Thằng cầm đồ lên tiếng.
Gã đảo mắt nhìn 4 người đang đứng trước cổng, rồi thò cổ ra nhìn chiếc xe đậu ở phía xa.
Phập…!!! Gã chém con dao găm vào thân cây gần đó rồi nói :
  • Đây bạc lẻ không à chú ơi, không có tiền đánh với các chú đâu. Mấy chú đi xe hơi, nhiều tiền thì tìm sới lớn mà đánh, đây không ai chơi cùng đâu.
Gã gườm gườm mắt nhìn tao rồi nói. Trong nhà thấy lố nhố mấy cái đầu xanh đỏ đang gọi với ra hỏi có chuyện gì.
Thằng cầm đồ ra hiệu bảo rút. Chiếc xe lại chậm rãi bò ra trên con đường gập gềnh, bé tẹo. Quay lại nhìn hoàng hôn đang xuống, khung cản đẹp và bình yên một cách lại thường. Sao nơi đẹp đẽ thế này lại có một tên khốn như thế nhỉ?Tao miên man nghĩ.
  • Kèo này khó mút đấy bạn ơi, cần có kế hoạch cụ thể!Chứ dây vào bọn giang hồ thôn kiểu này thì không biết đường nào mà lần. Bọn này nó ngu nên rất nguy hiểm. Đéo biết chúng nó sẽ manh động kiểu gì!!!
Thấy tao về, cô lại hỏi tình hình. Tao không nói gì, chỉ nắm tay cô thật chặt.
  • Việc của em bây giờ là đi làm và lo cho các em, chuyện này để anh lo. Không được hỏi gì nữa nhé !!!
Cả quãng đường về tao im lặng suy nghĩ. Thấy tao im lặng cô cũng lo nhưng không dám nói gì, cô lại dựa đầu vào lòng tao.
Về tới Sài Gòn, gần 9h30h đêm rồi. Ngồi xe ê hết cả người, đang định kêu tìm chỗ nào ăn rồi về thì điện thoại lại vang lên. “Dài” có chuyện gì mà nó gọi giờ này thế !!Tao xuống xe nghe máy.
Tiếng nó nức nở , nó khóc, chuyện gì thế này, tao phải gắt lên nó mới nín !!
  • Có chuyện gì nói chú nghe !
Vừa khóc vừa nói :
  • Thằng quản lý chỗ con làm, nó cứ tán tỉnh con, con từ chối rất quyết liệt rồi. Nhưng nó cứ kiếm cớ lại gần rồi đụng chạm tay chân, con thái độ thì nó lại kiếm chuyện khó dễ trong công việc với con. Lúc nãy nó dám sờ mông trong lúc con đang đứng làm, con điên lên chửi nó thì lúc sau nó lại kiếm chuyện với con trong công việc. Con tức con ức chế quá chú ơi! Chú xin việc gì đó giúp con ,con muốn nghỉ chỗ này !!!
Nó nói rồi òa khóc lên thành tiếng.
  • Mấy giờ nhà hàng đóng cửa
  • Dạ 11h chú !
  • Ở đó đợi chú
Lây hết sức để kìm nén và bình tĩnh lại.
  • Em bắt taxi về nhé, anh có việc gấp phải đi
  • Sao thế anh !
  • Em về đi , tý xong việc anh gọi.
Nhìn vẻ mặt lo lắng đến là tội nghiệp của cô.Nhưng lúc này khổng để cô biết thêm những chuyện này. Cô đủ rắc rối rồi !
Tao kể chuyện con Dài cho 3 thằng trên xe nghe
  • Riêng chuyện này anh để tụi em xử lý nhé, nay đi mà không làm được việc gì em đang hơi ức chế. Ghét nhất là mấy con chuột cống bẩn thỉu kiểu này.
  • Nhẹ tay thôi nhé !!
Bấm thang máy đi lên nhà hàng. Tao đang nóng như một con trâu điên. Dm mày thằng lồn chuột cống này. Mày dám xàm sỡ một cô gái như Dài sao !!!
 

magic

Tập Chơi
Tinh Binh
2,091
NỔI GIÓ- NHỮNG THÁNG NGÀY HẠNH PHÚC ( Tiếp theo )
Nhìn đôi mắt đỏ hoe, khuôn mặt vừa buồn vừa sợ hãi và lo lắng của Dài mà tao thấy xót quá. Một đứa ngoan hiền, dễ thương như nó mà gặp phải mấy cảnh này thì đúng là đáng sợ. Ở cái đất Sài Gòn này thì tao là người đàn ông duy nhất mà nó gần gũi . Ngoài con Tròn và tao ra thì nó còn ai là bạn đâu. Nó cũng mỏng manh và yếu đuối, nó cũng chỉ luôn mong cầu được bình yên để làm, để học. Vậy mà thằng lồn chuột cống kia lại dám thò bàn tay bẩn thỉu của nó vào người Dài.
Thấy tao tới Dài chạy lại nắm tay và mếu máo :
  • Chú đừng làm gì ồn ào ở đây nhé ! Con sợ lắm !
  • Yên tâm, sẽ không ồn ào, không ai biết đâu. Chú biết phải làm thế nào mà. Cho dù con có làm ở đây nữa hay không thì chú cũng không làm gì để ảnh hưởng tới con đâu.
Thấy tao đến ,Tròn cũng chạy tới tíu tít kể tội thằng chuột cống. Càng nghe tao càng bực . DM phải thui rơm con chuột này thôi !
  • Con gọi thằng đó ra đây cho chú, nói là có khách quen cần gặp nhé !
Tròn lon ton chạy đi tìm thằng đó ngay. Nhìn quanh tìm vị trí hợp lý, trễ rồi nên chỉ còn 1-2 bàn có khách ,nhà hàng Nhật nên có các phòng riêng được ngăn cách bằng kính và giấy. Vậy là đủ kín đáo để xử lý thằng kia.
  • Sắp cho chú một phòng riêng nhé Dài !
  • Dạ !
Thằng cao lêu đêu gầy nhẳng như con chó hoang đang đi sau Tròn chắc là thằng chuột cống rồi. Nhìn cái dáng người của nó tao tưởng tượng chỉ cần hai vị hòa thượng, một người cầm chân, một người cầm đầu rồi giựt mạnh một cái thì nó có thể đứt làm đôi. Đến gần , nhìn khuôn mặt của nó thì tao càng cảm thấy hợp lý khi đặt tên cho nó là chuột cống. Cái mặt mặt quắt lại bằng bàn tay và gá lên hai cái đít chai to đùng. Đéo hiểu sao một nhà hàng to đẹp thế này lại có một thằng quản lý trông hãm lồn như vậy.
Thấy Dài đứng cùng bốn gã đàn ông bặm trợn, mặt đang đằng đằng sát khí, nó cảm nhận được điều gì đó, khuôn mặt đang từ trạng thái vui tươi khi nghe có khách quen tìm chuyển ngay sang trạng thái ngơ ngác lo lắng.
  • Nó đúng không ??? Tao quay sang hỏi
Dài không trả lời mà trừng trừng nhìn nó với khuôn mặt giận dữ. Tao hất mặt ra hiệu cho thằng cầm đồ. Với khuôn mặt lạnh lùng và đầy sát khí như Luyện Lê trong cái đêm mà nó vác dao đi bình ổn thị trường vàng và quy hoạch lại dân số Bắc Giang. Nó hạ giọng thật trầm và chậm rãi nói:
  • Mày có hai sự lựa chọn. Một là vào trong phòng kia gặp riêng tao, hai là tao và hai vị hòa thượng kia sẽ tìm gặp mày trên đường đi làm về. Tao khuyên mày nên chọn phương án thứ nhất.
Nó nói rồi chỉ tay về căn phòng phía cuối .
  • Mày có quyền gọi sự trợ giúp!
Một vị hòa thượng lên tiếng, cái giọng trầm trầm khàn khàn như thể vang lên từ địa ngục. Rồi cả bốn người tụi tao đi về phía căn phòng.

Vừa đói, vừa khát sau một ngày rong ruổi cả vài trăm cây số. Cả bọn ngồm ngoàm nhai từng cuộn cơm và tu bia ừng ực. Món ăn cuối cùng được đưa lên, con bé phục vụ vừa đi ra thì thằng chuột cống cũng kéo cửa đi vào. Nhìn vẻ mặt sợ hãi và dáng đi khép nép, chắc nãy giờ nó cũng đủ thời gian để hiểu lý do tại sao tụi tao có mặt ở đây, mà chắc nó cũng mường tượng được những gì sắp xảy ra với nó. Khuôn mặt đỏ gay , cái đầu cũng đỏ ửng và bóng loáng một vị hòa thượng hỏi :
  • Có một mình mày thôi à, như thế là khôn ngoan đấy !! Mày biết vì sao tụi tao đến đây gặp mày rồi chứ ???
  • Dạ !Dạ ! Các anh gặp em có chuyện gì ạ - Nó run rẩy nói.
Vẫn với phong thái nhẹ nhàng và bình tĩnh, thằng cầm đồ nhẹ nhàng nắm cổ áo nó rồi nói nhỏ nhất có thể, như thể đang thì thầm vào tai thằng chuột cống
  • Mày biết cô gái xinh đẹp mặc bộ áo dài trắng ngoài kia chứ. Nếu mày không biết thì tao nhắc cho mày nhớ. Đó là người mà mày hay xàm sỡ và chiều nay mày mới sờ mông cô ấy đấy. Và mày biết cô ấy là ai không ??? Cô ấy là người yêu của quý anh đẹp trai kia ,và tao đã rất vất vả để giữ bình tĩnh cho nó từ nãy đến giờ, nếu không nó đã bẻ mẹ nó cổ mày rồi.
  • Em có làm gì đâu ạ - Với vẻ mặt ngơ ngác như chưa hề có chuyện gì xảy ra, thằng chuột cống lắp bắp nói.
  • Cộp pppppp!!
Tiếng kêu khô khốc vang lên, một cú đấm móc vào quai hàm từ khoảng cách gần. Thằng chuột cống lật mặt sang một bên. Chưa kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra, thì nó được dựng thẳng lên bởi một bàn tay hộ pháp đang nắm tóc nó nhấc lên. Cái bàn tay to như vợt muỗi với mấy ngón tay như những quả chuối tiêu. Vị hòa thượng không đấm, mà chỉ vả, chắc vị biết nếu đấm hết lực chắc thằng chuột cống có thể xỉu hoặc bể mẹ nó xương hàm.
  • Bụp ppp!!! Bụp ppp !!!
Tiếng kêu phát ra chắc nịch, chất lượng từ một bàn tay nhiều thịt. Hai cả vả liên tục, cái kính văng ra một góc ,thằng chuột cống tóe máu mồm. Nó không kịp phản ứng hay kêu gì. Nó chống tay xuống bàn để không gục, choáng váng ngồi giữ yên tư thế mất một lúc lâu. Khi bắt đầu tỉnh táo một chút, nó đưa tay áo quệt ngang khuôn mặt giàn giụa nước mắt , nước mũi và máu mồm. Nó định nói gì đó thì tao đưa tay lên miệng ra hiệu im lặng!
  • Mày muốn chuyện này kết thúc thế nào ??? Mày muốn làm um lên hay để mọi chuyện kết thúc trong căn phòng này. Nếu mày làm um lên thì ngày mai bạn gái tao sẽ nghỉ việc ngay lập tức và tao không biết hai vị hòa hượng này sẽ làm gì với mày đâu. Còn nếu mày im lặng thì mọi chuyện coi như kết thúc ở đây. Sẽ không ai làm gì mày nữa, việc của mày là tránh xa bạn gái tao trong vòng bán kính 2m. DM mày bất kể một hành động hay lời nói, kể cả ánh mắt của mày mà làm cô ấy khó chịu thì tao đéo để mày yên đâu nghe chưa thằng lồn chuột nhắt!!!
  • Lau mặt đi rồi chim cút – Thằng cầm đồ quăng cho nó cái khăn lạnh rồi nói.
Thằng nhóc lảo đảo kéo của rồi đi ra ngoài.
  • Có nhẹ quá không hay mày muốn thêm nữa ? Thằng cầm đồ hỏi!
  • Thôi vậy là nó đủ sợ rồi, tao cũng không muốn làm gì quá ,dây dưa tới pháp luật không tốt. Với lại không muốn ảnh hưởng tới công việc của bé Dài, đây là môi trường tốt để nó thực tập luôn những gì đã học.
  • Hết cô giáo rồi lại Dài , mày đa mang quá đấy tml.
  • Tao cũng đéo muốn thế đâu, cuộc đời nó đưa tao vào thế rồi. Không làm khác được. Thôi ăn lẹ rồi về nghỉ !!
Đưa Dài về, không phải vì sợ thằng chuột cống trả thù, bố nó cũng chả dám. Tao chỉ muốn Dài yên tâm, muốn vỗ về an ủi nó một chút,cũng lâu rồi chưa gặp. Suốt quãng đường về nó trầm ngâm không nói gì và cứ mân mê cái vòng tao tặng hôm sinh nhật. Chả hiểu nó đang nghĩ gì, trách mình không quan tâm hay đang cảm kích trước hành động của mình.Tao cũng đã quá mệt mỏi, không còn hơi sức đâu mà suy nghĩ, hỏi han hay kiếm chuyện gì nói nữa. Cả hai cứ im lặng suốt quãng đường về.
Xe dừng trước ngõ Dài vẫn ngồi im , tao xuống mở cửa. Dài bất ngờ đứng dậy ồm ôm chầm lấy tao,nó xiết chặt đến mức tao cảm thấy kho thở, Dài gục mặt vào vai rồi thút thít rồi lí nhí cám ơn, kể lể gì đó!Tao cũng ôm Dài vỗ về ,động viên, cố gắng không để Dài nhầm lẫn tình cảm. Thứ tao muốn dài cảm nhận lúc này chỉ là sự quan tâm ,che chở, bảo vệ của một người anh, người chú với nó. Mọi hành động hay lời nói thiếu minh bạch lúc này đều có thể khiến Dài chìm vào tình cảm mà nó dành cho tao.
Dài thích tao đó là điều mà chính Dài cũng không muốn giấu diếm nữa, từng cử chỉ, hành động, từng lời nói, tin nhắn nó đều thể hiện trong đấy. Không phủ nhận được mỗi khi bên cạnh Dài tao cũng rất thoải mái và bình yên.
Sau một ngày quá mệt mỏi cả về thể xác lẫn tinh thần, bây giờ đứng đây giữa đường phố vắng tanh, ôm Dài trong vòng tay, cảm xúc lẫn lộn khó tả quá, chỉ muốn mọi chuyện bình yên như lúc này nhưng rồi hình ảnh cô lại hiện lên, mọi chuyện phức tạp đang xảy ra với cô, trách nhiệm với cô và gia đình, rồi lại cảm giác muốn che chở bảo vệ cho Dài, ….Ôi !!!Tao như muốn nổ tung bởi mớ bòng bong rối bời trong lòng!
 

magic

Tập Chơi
Tinh Binh
2,091
Hình như đã có lần tao từng nói. Tao là người biết cách phân biệt rạch ròi giữ cuộc sống và công việc. Có lẽ nó chỉ đúng một phần khi mà công việc mày chưa đủ áp lực và cuộc sống mày chưa đủ phức tạp.
Công việc dạo này thì vẫn phát triển đều đều, các dự án đầu tư bắt đầu triển khai, phòng kinh doanh hoạt động hết công xuất kéo theo một loạt các dự án lớn nhỏ về. Các phòng ban dạo này cũng thêm nhân sự và phải làm thêm giờ. Cơ bản mọi chuyện khá trơn tru. Nhưng với sự xuất hiện của một và cá nhân do Sếp trực tiếp chỉ đạo “gửi” và những vị trí trọng yếu trong các phòng Nhân sự, kế toán, hay phòng pháp lý đầu tư. Tao hiểu đây là những điệp viên riêng của các cổ đông lớn gửi vào theo kiểu “người nhà”để theo dõi tình hình hoạt động của cty.
Mấy người này làm việc như những nhân viên bình thường, nhưng khi có điều gì đó bất thường trong hoạt động thì các cổ đông lớn sẽ biết ngay.Họ thực sự là những người giỏi, họ biết cách để tạo sự ảnh hưởng với những người trong phòng bằng kiến thức và kinh nghiệm làm việc.
Thế nên phải cảnh giác cao độ và đề phòng. Dù gì tao vẫn là một thằng làm công, một mình Sếp chưa đủ để bảo vệ tao trước cả một hội đồng quản trị. Phải thật cẩn thận trong việc quản lý và vận hành.
Hồi trước tao đi đâu làm gì chả ai biết, chả mấy khi có mặt tại văn phòng.Nhưng bây giờ thì phải khác, đi đâu làm gì cũng phải lên lịch cụ thể để làm màu cho các điệp viên thấy. Tao chủ động nhờ điệp viên nhân sự thông báo với công ty lịch làm việc của tao trong tuần. Lâu lâu rủ em ấy ra công trường cho hít bụi, phơi nắng tý để biết mỗi khi ra ngoài tao sẽ đi đâu, làm gì. Các khoản tạm ứng, quyết toán, tiếp khách …tao nhờ hẳn em điệp viên kế toán làm. Như thế là quá dân chủ và công khai, chả ai thắc mắc..
Riêng điệp viên phòng đầu tư tao phải thường xuyên học hắn, đây là một người đáng để học tập. Cực kì cứng về pháp lý và thủ tục đầu tư.

Còn riêng phòng KD . Thì hai mang bây giờ đã hoạt động theo đúng cái tên mà tao gọi nó ban đầu. Vừa kinh doanh những dự án của cty, vừa làm những dự án riêng của tao. Nó kết nối được với tất cả các nhân viên trong phòng, nó nắm rõ từng đứa và cách thức làm việc của từng nhóm. Riêng với bọn KD tỉnh, lâu lâu nó lại ghé thăm theo kiểu “ em đi công tác tiện ghé thăm anh”. Và với sự xinh xắn quyến rũ của nó các anh lại chả đón tiếp nồng hậu và nhiệt tình. Có thằng nhiệt tình chém gió quá phun hết cả những bí mật. Nhờ đó mà tao biết nó làm cả 2 cty một lúc. Tất nhiên là nó bị chảm như một vật tế thần. Cho tụi còn lại biết sợ.
Tao mua lại một công ty, đây là nơi mà tao sẽ dùng để kinh doanh những dự án ngoài , bán những sản phẩm mà cty không có. Hai mang và một vài sale admin chịu trách nhiệm vận hành cty đó theo sự chỉ đạo của tao. Nhờ thế mà tụi nhân viên có thêm thu nhập, tụi nó rất thích và luôn tập trung cao độ cho công việc.

Với mớ bòng bong mà tao đang phải xử lý thì việc không để công việc và cuộc sống ảnh hưởng tới nhau là một điều gì đó rất khó. Việc tao có thể làm là tách nó ra, ưu tiên xử lý cái nào trước và sau, tập trung xử lý cái nào nhiều cái nào ít thôi.
Cả ngày , cứ rảnh công việc một chút là tao lấy sổ ra, ghi ghi chép chép, lên kế hoạch cụ thể cho việc xử lý lão già. Đã không làm thì thôi mà đã làm là phải làm tới nơi tới chốn, làm gọn gàng, dứt điểm, hợp tình hợp lý. Và tao biết chuyện này không hề dễ, tao cần tập trung xử lý dứt điểm chuyện này trong khoảng 2 tuần. Trong thời gian này thì cán cân công việc ,cuộc sống sẽ nghiêng sang hẳn bên cuộc sống. Thế nên phải chuẩn bị cho công việc làm sao cho ổn thỏa nhất.
  • Chiều này họp kín lúc 5h30 nhé ! KD tỉnh họp qua Zoom. Chỉ phòng KD mình thôi, tuyệt đối không để ai biết.
Nhắn tin cho từng nhân viên kinh doanh chứ không thông qua Admin nữa.Tao sẽ gặp riêng phòng KD vì tao biết các vấn đề xảy ra đa phần từ phòng này và tao lại trực tiếp quản lý. Các phòng ban khác thì đã có trưởng phòng.

Khi cả văn phòng đã không còn ai. Tao mới nhắn tụi nhân viên đi vào. Cả quản lý và nhân viên hơn 30 đứa, đứa nào cũng căng thẳng vì không biết chuyện gì đang xảy ra, sao lại hợp kín lúc này…Hai mang ngồi gần nhất, nó tròn mắt nhìn tao ngạc nhiên. Cả phòng nhanh chóng ổn định và im phăng phắc chờ đợi .
  • Đây không phải là một cuộc họp vì sẽ không có công việc nào được giao, cũng không có lệnh nào được đưa ra. Đây là một buổi gặp hoàn toàn từ lý do cá nhân. Anh muốn nhờ vả mọi người !!!Tất cả những gì anh sắp nói đây là một sự nhờ vả chứ không phải lệnh. Anh luôn coi chúng ta là một gia đình. Anh luôn nhắc các em làm việc vì bản thân mình đầu tiên rồi sau đó mới đến công ty. Còn lần này anh muốn các em làm việc “vì anh”!!!
Cả bọn tròn mắt nhìn nhau rồi xôn xao hỏi sếp muốn nhờ gì !!
  • Anh đang cần tập trung xử lý một vài chuyện cá nhân. Nên sẽ không thể tập trung 100% cho công việc được. Nên anh muốn các em phải thật tập trung, tập trung 200% giúp anh. Trong thời điểm này tuyệt đối không được để xảy ra việc gì. Cty mình là một cty lớn nên điệp viên của các cổ đông đã xuất hiện trong cty mình rồi. Bất kẻ chuyện gì xảy ra đều sẽ ảnh hưởng đến anh , đến sếp. Rất nhiều người đang muôn muốn giữ vị trí của anh. Thế nên việc anh yêu cầu các em tập trung là vì anh và vì các em nữa. Cẩn thận từng ly từng tý, có việc gì thì báo cho sale admim, các admin sẽ chủ dộng xử lý trước. Khi nào khó quá thì mới báo anh. Tuyệt đối không để các phòng ban khác biết nghe chưa. Chỉ khoảng 2 tuần thôi . Các em sẽ giúp anh chứ !!!
Cả bọn đứng lên nghiêm trang. Một admin thay mặt phát biểu và chắc chắn sẽ không làm sếp thất vọng. Rồi cả bọn đồng thanh hô “Yes Sir”!!!
Ngồi thêm một lúc để hệ thống lại công việc và các admin giao nhiệm vụ cụ thể cho từng đứa.

Hôm ấy tao ghé nhà cô ăn cơm rồi lại về luôn. Trước khi về cô kéo tao lên phòng, nằm gác đầu lên ngực, cô tâm sự đủ chuyện liên quan đến gia đình cô, đến lão già. Cô tin tao tuyệt đối và chỉ xin nếu được hãy nhẹ tay với lão già nhất có thể. Nếu có chuyện gì xảy ra cho cả lão già và tao thì cô sẽ ân hận mà chết mất. Hôn lên trán cô, tao hứa sẽ không để chuyện gì ngoài tầm kiểm soát xảy ra . Tao hứa sẽ xử lý êm đẹp nhất có thể !!!

Ngồi một mình trong phòng , tao vạch ra một kế hoạch cụ thể cho chuyện này .Phải làm cho lão sợ đến chết và không bao giờ bén bảng làm ảnh hưởng tới gia đình cô nữa. Với một gã bất cần đời thế này thì không hề đơn giản. Cái mà tao cảm thấy có lợi nhất không phải là cái án đánh người đang treo trên đầu lão. Mà là việc hắn nghiện rượu , nghiện rượu và nghiện mai thúy thì tác hại chả khác nhau là mấy. Chí Phèo kia cũng chỉ dám ăn vạ lúc say. Và đến khi tỉnh thì mới cảm thấy được tình yêu và thèm sự lương thiện. Lão già cũng sẽ thế, hắn sẽ chỉ biết sợ khi hắn tỉnh rượu. Chứ khi thần men còn hộ thể thì hắn sẽ chả sợ cái đéo gì trên đời. Lộ trình được vạch ra

  • Phải cắt đứt nguồn tài chính của hắn => phá sòng bạc, phá tới nơi tới chốn luôn.
  • Cách ly hắn và rượu trong vài ngày, đủ để hắn vật vã và lên cơn sảng rượu => hy vọng khi phá sòng bạc hắn sẽ bị gô cổ nhốt trong vài ngày.
  • Khủng bố tinh thần => Vũ lực là điều chắc chắn, nhưng phải mang tính chất khủng bố, phải đủ mạnh nhưng không gây hậu quả nghiêm trọng=> chuyện này phải tham khảo ý kiến thằng cầm đồ và hai vị hòa thượng.
  • Treo cái án đánh người lên đầu hắn. Củng cố việc khủng bố tinh thần ! Cái này đã có sẵn

Để làm được những việc này thì trước tiên phải có người của mình ở dưới đấy, theo sát mọi chuyện , hỗ trợ công việc và thông tin :- Anh họ của cô hôm trước!
Làm sao để phá được cái sòng bạc => Cần gây áp lực với chính quyền . Cái này khó đấy! Ở cái miền quê khỉ ho cò gáy, cái sòng bạc lẻ chút xíu thì khó khiến các anh cớm bận tâm. Mà sòng nhỏ thì sẽ có cớm nhỏ.Nhưng là sao để các anh ra tay ????
Tao ngả người ra ghế và bắt đầu suy nghĩ, lục lại tất cả những mối quan hệ , mường tượng ra những vấn đề tiếp theo. DM!!bế tắc quá, đéo biết phải nhờ ai hay làm gì lúc này.

Cầm điện thoại lên mở face lướt lướt .Một khuôn mặt đê tiện xuất hiện trên news feed, ơ thằng đéo này sao mình chưa xóa face nó nhỉ, lần trước đòi tiền không được mà. À mà hình như lần trước nhắn tin đòi tiền. Mới xóa số thôi !!! Một ý nghĩ chợt nảy lên trong đầu. Không xóa face nó đôi khi cũng là cái số. Có hướng giải quyết rồi. DM thằng kền kền ,một thằng phóng viên quèn, một gã “nhà báo” bẩn bựa nhất mà tao từng biết, đéo biết dạo này đã có công việc gì chưa hay vẫn làm cộng tác cho mấy cái báo mạng với vẩn. Chuyên gia thọc ngoáy doanh nghiệp ăn tiền bẩn. Vì thế mà tao gọi nó là thằng kền kền. Hồi xưa sinh viên trọ cùng dãy với nó, nó từng sống khá được cho đến khi tham gia và ngành báo chí. Cơ bản là với anh em nó không tệ,nhưng những việc nó làm thì đéo ngửi được.
Nó đéo có công việc ổ định, với ngoại hình và trình độ học vấn như lồn của nó thì khó có thể xin vào một tòa báo nào đó ra hồn. Thế là nó theo nghiệp kền kền, chỗ nào có mùi thối, chỗ đó có nó. Nó khịa bất kể, cứ có khả năng ra tiền là nó khịa. Từ một cty gỗ nhỏ gây ồn ào và bụi ra những nhà xung quanh, nó cũng sẽ có cớ để viết bài, để hùa dọa.Rồi một trại heo gây mùi hôi thối, một lò mổ chưa xử lý nước đã thải ra môi trường,một quán karaoke hoạt động quá khuya …..bất kể lý do gì nó cũng kiếm chuyện khịa được.
Và tất nhiên để êm xuôi không dây dưa đến chính quyền, các doanh nghiệp sẵn sàng đấm vào mõm nó vài đồng cho êm chuyện. Được đà làm tới, nó tham gia cùng hội kền kền đánh đấm các doanh nghiệp nhỏ, doanh nghiệp nào chả có những sai phạm nhỏ. Và đấy chính là nồi cơm của chứng nó. Đã có lần nó bị mấy anh đồ tể vác phóng lợn dí chạy té khói rồi bị đấm tóe máu mồm vì tội khịa họ mấy chuyện liên quan đến môi trường, dịch bệnh…Thôi thì cũng coi như tai nạn nghề nghiệp. Phải mất mấy cuộc gọi mới tìm được số của nó. Gọi một cuộc đéo nghe. Chắc sợ đòi nợ, làm tao phải nhắn tin trước :- Không đòi nợ mà có việc cần thuê !!!
DM đúng bản chất nghề nghiệp, nghe mùi tiền là gọi lại ngay. Tao kể sơ bộ việc cần nhờ nó và hẹn mai gặp bàn chuyện cụ thể . Nó chốt một câu khiến tao cũng nhẹ nhõm : “Chuyện quá đơn giản”!!!


Ngồi trong quán café, nhìn nó mà tao đéo nhịn được cười. Lúc nào cũng cái máy ảnh đeo trước ngực. Mặt thì luôn tỏ vể nguy hiểm nghiêm trọng. Ngớp ngụm café nó bắt đầu nói như AK điểm xạ
  • Chuyện này tao làm hoài, mấy trường gà gây mất an ninh dân nhờ tao một phát là xong ngay.
Từ khi nào mày quan tâm tới dân thế???Mà mày làm thế nào ???
  • Kiếm vài tấm ảnh, quay vài đoạn phim. Vào gặp chủ tịch xã chìa cái thẻ nhà báo ra là ngán ngay. Chả cần biết báo nào , chả cần biết sẽ viết cái gì, chỉ cần ngồi nâng quan điểm lên một chút,nghiêm trọng vấn đề một chút, cứ xoáy vào vấn đề an ninh trật tự, tệ nạn xã hội rồi vấn đề quản lý của cơ quan chức năng là mấy lão ngán ngay. Lo chỉ đạo xử lý liền không sẽ mang tiếng. Mấy lão ngán truyền thông lắm.Đéo cần biết đúng sai, lên báo mạng ,lên face là sẽ ồn ào, rồi dân, rồi cấp trên sẽ soi ngay. Thời đại 4.0 mà !!!
Mày định sẽ xử lý vấn đề tao nhờ thế nào ???
  • Lấy toàn bộ những thông tin này cho tao, nó lấy giấy bút bắt đầu ghi….,nhờ người chụp ảnh ,quay phim được càng nhiều càng tốt. Sau khi có những thứ này thì alo tao. Làm một chuyến xuống đó và gặp chủ tịch xã là đảm bảo với mày vài hôm sau sẽ cho công an xuống dẹp ngay.
  • Nợ cũ coi như bỏ, mọi việc mà êm xuôi theo kế hoạch sẽ trả công hậu hĩnh. Còn khong như ý muốn thì coi như trừ nợ. Oke !!!
  • Thôi coi như trừ nợ, thành công hay thất bại cũng không lấy công !!!

Chắc tao phải xuống gặp thằng anh họ cô một lần nữa rồi. Cần phải chắc chắn việc nó sẽ giúp mình, nhìn sự nhiệt tình lần trước thì cũng yên tâm phần nào. Nhưng vẫn cần chắc chắn và bàn kế hoạch cụ thể. Nó sẽ rất quan trọng trong những việc sắp tới, và cũng cần đưa nó ít tiền để xử lý công việc nữa. Định đi một mình nhưng nghĩ tới cô, tao cũng muốn cô biết những việc tao sắp làm. Chứ nhìn vẻ mặt lo lắng, sốt ruột của cô tao cũng sót. Dù gì thì nguyên nhân là từ gia đình cô, nên cô có quyền được biết. Tao gọi cho cô
  • Cô gọi hẹn gặp ông anh họ giúp anh đi, xíu nữa mình về quê, anh có vài việc muốn nhờ anh ấy !!!
Cô được cái rất nghe lời, không bao giờ gặng hỏi điều gì khi tao đã không muốn nói. Biết cô rất sốt ruột nhưng tao không muốn giải thích gì với cô lúc này. Tao cũng nóng ruột và không đủ kiên nhẫn để kể.
Gần 3h chạy xe, cuối cùng cũng tới quê cô. Dừng xe trước quán café đầu xóm, ông anh cô đã ngồi chờ ở đó. Không lòng vòng, tao vào việc ngay.
  • Tôi đang rất cần sựu giúp đỡ của ông anh đây. Để xử lý lão già, để lão không gây phiền hè tới gia đình cô và những người xung quanh nữa. Chuyện khá phức tạp đấy, anh có thể giúp chúng tôi không???
  • Vì gia đình em họ tôi và vì để xử lý lão già bá dơ đó thì bất kể chuyện gì tôi cũng sẵn lòng. Anh cần tôi giúp gì cứ nói !
Tao bắt đầu viết ra từng việc cụ thể cho anh họ, dặn dò kĩ lưỡng từng chút một, và đưa một số tiền để anh họ có thể chủ động xử lý công việc dưới này.
 

magic

Tập Chơi
Tinh Binh
2,091
Xong việc với anh họ, tao với cô đi ăn rồi lên xe về Sài Gòn luôn. Nhìn cô, nhìn cái cách cô nhìn tao, cách cô quan tâm tới tao. Tao biết cô đăng đặt cả niềm tin, cả cuộc đời và cả gia đình cô trong tay tao. Điều đó càng khiến tao quyết tâm hành động .
  • Tối nay cho em ở với anh nhé !
  • Sao lại là cho, nhà anh bây giờ là của em, chỉ cần em thích thì có thể đến bất kể lúc nào. Và anh bây giờ cũng là của em, em thích ngủ hay thích làm gì thì làm, không cần phải xin như thế.
Tao nói một cách nghiêm túc, cô mỉm cười rồi dựa vào vai tao. Em không cần gì hết, em chỉ muốn ôm anh ngủ thôi.

Lần đầu tiên từ lúc bắt đầu yêu nhau cô chủ động như thế. Tao đang tắm cô gõ của xin vào tắm chung, cuốn lấy nhau trong làn nước ấm, vuốt ve, mơn trớn da thịt nhau với xà bông trơn tuột. Lần đầu cô chủ động ngồi xuống BJ cho tao, cũng là lần đầu cô biết cảm giác CIA nhìn vẻ mặt cố gắng của cô lúc nuốt trọn mà tao thấy thương, chả bắt cô làm thế đâu, tự cô muốn ấy chứ.Cái cảm giác hạnh phúc tột cùng khi nhìn người con gái mình yêu đang thỏa mãn cho mình .
Cô bắt tao nằm úp để cô đấm lưng sau một ngày ngồi xe mệt mỏi, rồi cũng đêm ấy, cô thủ thỉ vào tai tao:
  • Hôm nay anh không phải xài bao nữa đâu, em căn ngày rồi !!!
Sagami , okamoto có mỏng đến mấy cũng không thể so sánh với cảm giác thật. Cái cảm giác trọn vẹn cả về cảm xúc lẫn xúc giác, không còn gì ngăn cản giữa hai người. Chỉ còn hơi thở gấp gáp, những tiếng đập vào nhau của da thịt, những tiếng rên, tiếng thở hổn hển, và tiếng gầm rú của tao khi xuất thẳng vào trong cô. Hạnh phúc, sung sướng thật sự!



Không mất nhiều thời gian để anh họ có được hình ảnh, clip quay trong sòng bạc. Sòng nhỏ lại toàn dân quê. Vả lại anh họ cũng là dân chơi xóm, chắc cũng quen biết hết nên cũng không phải là khó.
Tao gửi cho thằng kền kền toàn bộ hình ảnh và clip liên tục trong ba ngày. Bằng chứng thế này là quá đủ để nó hành nghề rồi. Không cần tao đi cùng, sắp xếp cho nó một chiếc xe và vài triệu lộ phí. Nó cùng cộng sự mình lên đường ngay hôm sau khi đã đã nhờ anh họ check thông tin, chủ tịch xã không có lịch công tác. Cả ngày hôm ấy tao đi ra đi vào sốt ruột chờ tin của nó , hy vọng mọi chuyện dễ giống như nó nói .

Đúng 17h thì thằng kền kền gọi:
  • Chuẩn bị các bước tiếp theo đi, chủ tịch xã đã gọi ngay cho trưởng công an và hứa hứa sẽ xử lý nhanh chuyện này đấy.
  • Mày đoán khoảng mấy ngày nữa mấy anh cớm sẽ xử lý.
  • Phải vài ba hôm nữa, họ cũng phải lên kế hoạch chứ có phải muốn bắt là bắt ngay đâu.
Gọi ngay cho anh họ thông báo tình hình , hướng dẫn các công việc tiếp theo. Càng đi Sâu vào chuyện này tao càng cảm thấy hồi hộp, có chút sợ. Vì không biết mọi chuyện sẽ diễn ra thế nào. Mình chưa hề có kinh nghiệm xử lý những chuyện thế này, đặc biệt là dây dưa tới pháp luật.Những ngày tiếp theo lòng tao như lửa đốt, ngoài lúc xử lý công việc ra thì đéo muốn nói chuyện với ai, người cứ bần thần lo lắng. Những lúc thấy tao như thế cô chỉ đứng ôm tao từ phía sau,gục đầu lên vai và im lặng .

Tối nay có hẹn ăn cơm với khách của hai mang tận ở Vũng Tàu, chỗ mà nó đang lấn cấn các khoản chi hoa hồng và họ cũng muốn gặp trực tiếp lãnh đạo để bàn chuyện, họ muốn biết mình đang làm việc với ai, cty tầm cỡ thế nào. Chạy cả 100km xuống đó ăn nhậu, tao cũng uể oải ghê, đặc biệt là trong tâm trạng lo lắng, bất ổn thế này, nhưng công việc mà, đéo trì hoãn được. Nhắn tin cho hai mang dặn nó mua rượu ở đây mang đi, chứ uống ở nhà hàng rượu không đảm bảo. Nhưng nó đã xuống đó từ trước rồi . Tao ghé mua hai chai Ballantines mang đi. Tranh thủ quãng đường xuống đó mà ngủ , rồi ghé bánh canh Long Hương quất một tô to dằn bụng. Gặp khách lạ biết đéo tửu lượng họ thế nào đâu, cứ chuẩn bị phái mình thật tốt. Đôi khi phát chán cái văn hóa làm việc kiểu này, gặp nhau uống một trận sml đi , rồi muốn làm gì thì làm.

Ơ !! Hẹn 18h30 Tao đến trước cả 15 phút mà sao khách cũng đã có mặt đây rồi. Thành ra tao là người đến muộn à. Mất điểm thế nhỉ, Hai mang ra dẫn tao vào ,xách hai chai rượu đi về phía bàn hai vị khách đang chờ, cũng 1 nam , 1 nữ. Đặt 2 chai rượu lên bàn tao bắt tay chào khách, lão này chăc tầm 37-38 nhìn cứng cỏi lì lợm phết. Mái tóc bò liếm một bên của gã làm tao nhớ lại thằng bạn hổi nhỏ, công nhận mấy thằng bò liếm thằng đéo nào cũng lì. Nhìn vẻ mặt và phong thái của gã tao tự cảm nhận, chắc cũng đéo phải dạng vừa. Cô gái đi cùng cũng cáo ráo và xinh đẹp chả kém hai mang!
Chuyện đéo gì đang xảy ra thế này,nhìn cái ghế bên cạnh hắn, một bình 5 lít ,nhìn màu thì đúng là chuối hột rồi. Thấy tao bất ngờ hắn nói:
  • Tui không quen uống rượu ngoại, nóng lắm, cứ chuối hột mà chơi. Rượu nhà ngâm đảm bảo không đau đầu.
Giọng đặc miền nam, hào sảng , chân thật . Dm thế là hai chai rượu 7 củ của tao phí công mang đi rồi.
Đang định mở cặp lấy hộp Cigar ra mời lão, thì lão đã chìa gói Jet ra mời thuốc. Dm tao rất hãi cái thuốc Jet này, nó nặng vài lồn. Buổi sáng chưa ăn gì ra quán làm ly café mà thằng nào mời điếu thuốc Jet thì chỉ cần kéo vài hơi là muốn bật ngửa.
Vậy là phong cách quý ông rượu tây, Cigar của tao phá sản. Đéo có cơ hội được làm màu với chuối hột và JET .Thôi thì chơi vậy, hắn bật quẹt cho tao mồi thuốc. Chưa kịp ổn định không gian chỗ ngồi, hắn lên tiếng vào việc ngay.
  • Cám ơn ông đã đi hơn 100km xuống đây để gặp chúng tôi, trong khi chưa say tôi muốn vào việc luôn. Chất lượng hàng bên cty tôi không có ý kiến.Năng lực của cty tôi cũng không bàn thêm người trong nghề nên hiểu cả rồi. Phương án thanh toán, tôi cũng không có ý kiến, hợp lý cho cả đôi bên. Thời gian giao hàng và các vấn đề tiểu tiết còn lại sẽ xử lý tùy theo tình hình công việc. Cái chúng tôi muốn nói ở đây là % hoa hồng cho người quyết định. Đây là công ty cổ phần, tôi có cổ phần và cũng là người quyết định toàn bộ việc thu mua. Với giá mà các ông đang bán và với lượng hàng mà chúng tôi mua bây giờ và trong tương lai thì các ông phải chi cho tôi xx%. Không thương lượng !
Hắn vừa nói và vừa rót rượu ra cái ca mà con bé tiếp viên mới đưa. Hắn nói rõ ràng xúc tích, vừa nói vừa rót rượu nhưng hắn không hề nhìn cái ca, mà nhìn thẳng và mặt tao nói. Hắn rót vừa tới miệng ca thì dừng lại như thể hắn có một con mắt dưới cằm.
DM gặp phải thứ dữ rồi, nhưng thưa ông tôi cũng đéo phải dạng vừa. Lâu lâu cũng phải gặp dạng này để test khả năng của mình chứ!!! Hắn nói chắc chắn thế nhưng không có nghĩa là không thể thương thảo, nếu không hắn đã không đồng ý gặp mình. Việc quả quyết thế kia đôi khi chỉ là thể hiện cái thế thượng phong của khách hàng, của người bỏ tiền. Mà cũng có thể những việc hắn đang thể hiện kia chỉ là một cách phủ đầu trong giao tiếp, mình mà tỏ ra nhún nhường hay yếu thế hắn sẽ làm tới ngay. Tao nghĩ thế trong đầu.
  • Tôi xuống đây không phải để thương thảo về mấy % hoa hồng kia.
Tao rít hơi thuốc, ngả người ra sau và nhìn thẳng mặt gã nói .
  • Thế ông xuống đây làm gì - gã rót rượu rồi nói ???
  • Nói về những thứ khác, những thứ quan trọng hơn vài % hoa hồng kia vì tôi biết đó không phải là thứ anh quan tâm hàng đầu.
Cạch!!! Cái ly to hay dùng uống rượu tây được rót đầy, hắn chạm ly xong thì ực một phát hết nửa ly. DM chơi phủ đầu à,Ông phủ đầu sai người rồi bò liếm ah. Đợi hắn uống xong và đặt lý xuống lúc đấy tao mới uống. Nếu nói về uống rượu nạp thì tao đéo ngán thằng lồn nào, tao cầm lý lên nốc một phát hết sạch, cái ly to chắc phải bằng gần 2/3 ly hay uống bia. Đéo hề dễ dàng khi nuốt từng đó rượu, tao bình tĩnh đặt ly xuống, con bé đi cùng hắng há miệng ngạc nhiên. Hắn vẫn thản nhiên và cầm ly lên uống cho hết phần còn lại.
  • Ông muốn nói gì nào ??? Bò liếm lên tiếng sau pha oneshot vừa rồi của tao, hắn cũng đã biết mình đụng hạng không vừa nên sĩ khí tạm lắng xuống một chút.
  • Các anh cần gì ở một nhà cung cấp , các anh cần gì để đảm bảo chất lượng, đảm bảo tiến độ công trình của mình, các anh cần gì để ổn định sản xuất .Với vị trí quản thu mua cho cả một cty lớn như anh thì tôi tin anh là người nắm rõ nhất.Đó mới là những thứ quan trọng chứ vài đồng bạc từ hoa hồng kia chưa phải là thứ mà anh quan tâm.
  • Anh nói tiếp đi.!!Gã lại rót rượu rồi nói
  • Nếu anh hài lòng với những nhà cung cấp của mình trước đây thì chắc chúng tôi cũng không có cơ hội được làm việc với anh. Thế nên với những gì anh nói lúc nãy, anh hài lòng với tất cả những yếu tố kia, thì tại sao chúng ta lại phải mất thời gian để nói về cái thứ yếu là hoa hồng. Anh làm doanh nghiệp nên anh quá hiểu, lợi nhuận chỉ nằm một phần ở tiền mà khách hàng mua, phần còn lại là từ nhà sản xuất, khi chúng tôi bán càng nhiều thì giá từ nhà sản xuất sẽ càng giảm. Và họ chỉ giảm cho chúng tôi khi đạt số lượng yêu cầu. Cũng như tôi chỉ tăng tiền hoa hồng cho anh khi lượng hàng anh mua đủ yêu cầu. Với lượng hàng lần này thì chỉ có thế, lượng hàng trong hợp đồng tiếp theo sẽ quyết định % hoa hồng. Chúng tôi chi tiền cho hiện tại, không chi tiền cho tương lai.
Hắn cười , gật đầu ra vẻ hài lòng. Khuôn mặt hắn dãn ra chứ không còn đăm đăm như lúc nãy. Lần này thì hắn uống hết như thể chữa quê cho pha lúc nãy. Và tất nhiên là tao cũng phải nốc hết, đéo hề dễ dàng một chút nào. Tao biết sẽ không dừng lại ở đây đâu, hôm nay sẽ mệt đấy.
  • Ông nói đúng, nếu chỉ vì hoa hồng thì tối cũng không rảnh để gặp ông. Và một thứ quan trọng hơn là tôi muốn biết mình đang làm việc với ai. Bé hai mang đây dù gì cũng chỉ là nhân viên. Tôi muốn nói chuyện với người quyết định. Chốt lại chúng tối sẽ mua hàng của các ông, hợp đồng này coi như là thăm dò lẫn nhau. Các hợp đồng sau tùy vào số lượng mà tính tiếp như những gì ông nói.
Thế bế tắc được giải tỏa, mọi người vui vẻ hơn, rượu được rót liên tuc, không pneshot nữa nhưng cũng cứ 2 nhát 1 ly. DM tay này uống khỏe vãi lồn, con bé đi cùng cũng uống khỏe, hai mang cũng uống nhiệt tình không kém.Nhưng so với 2 thằng thì cũng chỉ gọi là phụ họa. Ngồi đến gần 11h đêm, bốn người quất hết gần một bình 5 lít, cái bình chỉ còn đoạn cặn !! Tao choáng nặng nhưng cố gắng tỉnh táo tiễn hai nười họ về, hắn chũng lảo đảo, con bé đi cùng cũng lảo đảo. Lâu rồi mới gặp một tay uống cứng thế này. Hai mang uống ít nhất, nó đã ngấm rượu và chạy vào tolet nôn rồi nên tỉnh táo một chút. Gọi tài xế vào dìu hai đứa ra xe, say quá, tao mở cửa xe nôn thốc tháo ra đường, DM cũng may nhờ tô bánh canh hồi chiều mà giờ có cái để nôn.
Tao đéo biết xe đi đâu nữa, cứ thế mà nôn thôi, đầu óc quay quầng. Cũng lâu rồi mới xỉn, dm khó chịu quá. Đéo biết đây là đâu, nằm xuống cái nệm êm , người tao trôi đi về miền cực lạc.

Khát nước, vừa khát nước vừa buồn đái, tao tỉnh dậy khua khoắng, căn phòng vẫn sáng điện, lảo đảo đứng dậy mở tủ lạnh vớ chai nước rồi tu ừng ực. Cởi phăng hết quần áo rồi đi vào tolet, đéo cần biết mình đang ở đâu hay ai đưa mình vào nữa. Đái dã rồi tính tiếp!!
Nhìn tolet thế đéo nào lại có cái váy ở đây,cả áo ngực nữa, cái váy đen của hai mang, cái váy vứt ở góc nhà tắm trên váy vẫn đày những bợn thức ăn. Dm chắc tao nôn ra người nó rồi. Định hình lại một chút, chắc tài xế đưa tao và nó về phòng nó thuê lúc xuống đây rồi, chứ nửa đêm, say xỉn nữa thì ai cho ở. Chắc con bé cũng say bất tỉnh nhân sự rồi, nãy giờ tao khạc nhổ làm ầm ầm trong tolet mà nó cũng không biết. Lấy khăn lau sơ người cho đỡ dính rồi đi ra.

Đang say sml nhưng tao cũng phải giật mình , đưa tay dụi mắt khi thấy con bé nằm trên giường.Nó chỉ khoác cái áo Pjama của khách sạn, chắc nó phải tắm sau khi tao nôn ra người. Chiếc áo bị bung hết ra sau những lăn lộn vật vã khi say, làm lộ hết cả hai bầu ngực và nửa phần thân dưới, hai bầu ngực to tròn, phơi ra dưới anh điện, chiếc quần lót bé xíu màu đen che ở giữa hai cái chân dài thẳng tắp. Tao bất chợt đứng yên nhìn một lúc lâu, rồi tiến lại gần………..
 

magic

Tập Chơi
Tinh Binh
2,091
Kéo chăn lên đắp cho hai mang rồi lấy cái remote hạ máy lạnh xuống thấp nhất.
Trong giây phút đứng ngắm thân thể của em ấy , đầu óc tao thực sự trống rỗng, không hề có ý định cho bất kể việc gì. Chỉ là đứng hình một chút trước vẻ đẹp của một cơ thể nõn nà, tràn đầy sức sống. Có thể bởi tao quá mệt, mọi giác quan đều rệu rã. Khi tiến lại đắp chăn cho em ấy, tao rất dứt khoát mà không hề có một chút do dự hay ý định nào khác cả. Trong đầu cũng không kịp suy nghĩ ,phân tích điều gì, một hành động không biết là lý trí hay bản năng nữa.
Chỉ cho đến khi ngồi cùng hai mang trên xe đi về Sài Gòn, nhìn nó nghẹo cổ gục vào thành xe ngủ ,nhìn vẻ mặt mệt mỏi ,rã rời của nó sau một trận say rượu. Lúc đó tao mới có thời gian phân tích hành động của mình.
Nó thực sự xinh đẹp và hấp dẫn, nó thông minh và nhạy bén trong công việc. Có thể nói nó là một cô gái được nhiều người mơ ước.Và nó xứng đáng được tôn trọng.
Nó rất thần tượng và cảm phục tao. Nếu để có được nó thì không phải là khó, chưa nói là dễ dàng, nhưng sẽ trong một hoàn cảnh khác, chứ không phải lợi dụng lúc say rượu. Nhưng chắc chắn sẽ không có chuyện đó đâu. Nó đang là một trợ thủ đắc lực trong công việc. Chả ngu gì đi biến nó thành người tình, một đứa con nuôi thôi mà còn chưa xử lý dứt điểm được đã quá đủ rắc rối rồi, và tao đang muốn được bình yên với cô. Xây dựng hình ảnh thì khó chứ phá đi thì nhanh lắm. Tao có thể là một thằng máu gái, dâm đãng nhưng chắc chắn không phải là thằng ăn tục, ăn bậy!
Ngả người ra ,nhắm mắt lại, mọi chuyện rắc rối trước mắt lại như một cuốn phim tua tới tua lui với nhiều tình tiết và kết thúc khác nhau. Tao rất mệt nhưng không thể ngủ nổi lúc này.

Dạo này cô hay sang nhà , cơm nước dọn dẹp. Có bàn tay người phụ nữ căn nhà như sáng lên,thơm tho, gọn gàng ngăn nắp. …Chưa khi nào tao “mơ về ngôi nhà và những đứa trẻ” nhiều như lúc này. Có những thứ thật đơn giản nhưng lại khiến người ta cảm nhận được rất nhiều sự thay đổi trong cuộc sống của mình. Cái cảm giác sáng mở tủ lấy quần áo để đi làm ,nhìn thấy quần áo cô treo trong ấy, vuốt ve những cái váy, cầm cái quần lót của cô lên xoa xoa rồi hít hà.. Bước vào nhà tắm nhìn những chai dầu gội sữa tắm của cô để đấy. Một cảm giác thân quen gần gũi lạ lùng, cô thực sự đã ở trong cuộc sống của tao.
Sau một trận say mệt mỏi rã rời ,bước chân về ngôi nhà nó không còn trống trải hay bề bộn như xưa nữa. Từng ngóc ngách của ngôi nhà đều có bàn tay của cô chạm tới. Cảm giác thoải mái ,yên tâm lạ thường. Tao đặt mình xuống giường quất 1 giấc tới chiều. Cho đến khi nghe tiếng chuông cửa của cô.
Tao có một cái tật là sau những trận say mềm là đéo muốn ăn gì, ăn gì vào cũng nôn nao khó chịu, phải mất 2-3 hôm mới đỡ. Húp tô cháo nóng cô nấu, vã hết mổ hôi, tỉnh táo ,thoải mái, yêu đời hơn hẳn. Chắc đây cũng là cảm giác của Chí Phèo năm xưa. Nhưng tao không phải là Chí mà tao đang phải ủ mưu xử lý một thằng Chí Phèo khác. Phải xử lý dứt điểm thì mới có thể có một cuộc sống bình yên bên cô.

Mấy hôm nay tao chỉ lăm lăm cái điện thoại trong tay. Mong chờ cuộc gọi từ anh họ cô, sốt ruột cực độ. Cái cảm giác ở thế bị động nó khó chịu vl, cứ phải chờ đợi và không biết phải chờ đợi đến bào giờ. Tao chưa có phương án B trong trường hợp này, nếu mấy anh cớm xã mà không ra tay thì tao đéo biết làm gì nữa luôn. Trong những lúc thế này thì gặp thằng cầm đồ là hợp lý nhất. Nó như con sâu trong bụng tao, nó hiểu mọi suy nghĩ và hành động của tao, và nó cũng là thằng đa mưu túc trí, biết đâu nó lại có ý kiến hay trong chuyện này. Hôm nay tạo hẹn nó và cả 2 vị hòa thượng.
  • Mày cầm chỗ này đưa cho 2 vị hòa thượng giúp tao, nói sao cho khéo. Chứ họ cũng mất công đi với mình và sắp tới sẽ rất cần tới họ.
Tao nói rồi đẩy sấp tiền cho thằng cầm đồ.
  • Cất đi, mày đang biến tình nghĩa anh em giữa tao và hai vị thành việc thuê mướn rồi đấy. Bình thường họ sẽ không làm mấy việc lặt vặt này đâu,nhưng vì nể tao nên mới tham gia. Nếu đưa tiền thì thành ra mình thuê mướn họ rồi, sẽ không hay đâu. Giới nào cũng thế thôi, họ có nguyên tắc riêng khi làm việc. Có nhiều cách để trả cho họ, chuyện này mày để tao lo.
  • Nếu mọi chuyện không như kế hoạch mày vạch ra. Thì mày định thế nào ???
  • Tao đéo biết phải làm thế nào luôn. Thế nên hôm nay mới sang đây gặp mày. Mà có gợi ý nào cho tao không !!!
  • Cách thì không thiếu, vấn đề là mình có đủ nhẫn tâm để làm không thôi. Chưa kể những hậu quả ngoài mong muốn có thể xảy ra nữa. Qúa phức tạp và nó cũng không đáng để mình phải chơi tất tay với lão ấy. Tao nghĩ mọi chuyện sẽ ổn thôi, giờ thì chỉ biết cầu nguyện và hy vọng.
Nó cũng nhìn tao rồi thở dài, cảm thấy hơi áy náy vì đã lôi nó vào chuyện này. Hôm nay hai vị hòa thượng mang theo hai tiểu hòa thượng đi cùng, trông cũng uy tín không kém. Tao nói chi tiết kế hoạch cho cả bọn cùng nghe, các vị tham gia ý kiến , cách thức triển khai, cách ra tay, mức độ cụ thể …..Mọi thứ nghe có vẻ rất chặt chẽ và hợp lý, cái cần bây giờ là sự hợp lý trong thời điểm nữa thôi. Cái này chắc phải nhờ tới ông trời rồi.

Trời quả thật đã không phụ lòng người, đúng bốn ngày sau khi thằng kền kền xuống làm việc.
  • Công an xã xuống quây tóm cả bọn rồi anh ạ. Lần này làm quy mô lắm, huy động hết dân quân, công an xuống luôn và dí bắt đàng hoàng chứ không làm màu như mấy lần trước nữa. Lão già say không chạy được nên bị tóm cổ rồi. Nhưng bạc nhỏ nên thu không được bao tiền hết, không biết có khởi tố không nữa. Lão bị đưa về xã rồi !
  • Tuyệt vời! có thế chứ. Việc của chú bây giờ là nghe ngóng tình hình trên xã nhé. Cố gắng làm sao để biết được khi nào hắt được thả, cứ thể hiện như người nhà của lão. Việc thứ hai là lẻn vào nhà lão, dọn dẹp tất cả, ném hết rượu của lão đi, ném hết những thứ có thể làm vũ khí được. Mình sẽ xử lão tại nhà nên phải dọn dẹp trước,tránh tình huống xấu có thể xảy ra. Ngóng được thời gian thả lão thì phải báo trước anh ít nhất 3 tiếng nhé để kịp xuống đó. Chuẩn bị luôn xuồng để đi vào nhà lão bằng đường kênh phía sau. Anh không muốn hàng xóm tò mò. Mọi chuyện phải thật êm và bí mật. Cần tiền để quan hệ thì cứ nói anh nhé. Hoặc chi trước rồi anh xuống trả sau nhé!
  • Chuyện này đơn giản mà, bạn em làm dân quân ở xã nên cần gì nó sẽ cho biết ngay. Nhà hắn thì trống trơn có mẹ gì đâu, để em vào ném hết rượu với mấy con dao đi thôi. Còn xuồng thì quá đơn giản, khi nào anh xuống thì em sẽ cho người đón ở kênh lớn ngoài lộ, rồi men theo kênh nhỏ là vào nhà. Xóm ít người lắm, nhà lại cách xa nhau và cũng không ai thèm để ý tới nhà lão đâu. Anh khỏi lo mấy chuyện này !
Tao thở phảo nhẹ nhõm, ít nhất 30% kế hoạch đã được thực hiện. Cầu mong họ nhốt lão lấy 3-4 ngày cho thật vã rượu cộng thêm với combo dùi cui và treo cửa sổ nữa thì chắc hắn sẽ mềm như bún.Thả về cái là phủ đầu tại nhà luôn, chắc chắn hắn sẽ không thể phản kháng lại. Rồi các vị hòa thượng sẽ làm nhiệm vụ của mình. Nghĩ đến cảnh lão gì bị tẩn mà tao khoan khoái. DM đến giờ trả nợ đời rồi thằng lồn già. !!!

Những ngày tiếp theo còn nóng ruột hơn cả mấy ngày đợi bắt. Vừa nóng ruột còn vừa lo lắng nữa. Chỉ cần một chút bất cẩn, quá tay của các vị hòa thượng là ăn lồn luôn. Lúc đấy thì ….thôi tao đéo nghĩ nữa. Cũng may nhờ cuộc họp với đám lính, mà mấy ngày này tao được yên không bị công việc nó dí. Để có thời gian mà sốt ruột mà lo lắng.

Cô thấy tao thấp thỏm thì cũng lo lắng lắm. Nhưng cũng không dám hỏi nhiều, vì có hỏi tao cũng không nói. Một mình tao lo đủ rồi, nói cô biết chắc gì cô đã đồng ý với cách tao làm. Chưa kể những dao động tình cảm cha con sẽ khiến cô ngăn cản tao nữa thì hỏng hết việc. Tao không có tâm trạng cho việc giải thích hay trấn an nữa. Vì chính tao cũng đang cần được chấn an.
Phải công nhận là khi mình lo lắng và stress thì đéo có tâm trạng cho bất kể việc gì, kể cả việc địt bọp. Mấy nay cô toàn ở với tao, ngày thì đi làm, chiều về thì cơm nước , tối cô cũng ở lại nhưng tao không có tâm trạng mà làm tình luôn. Chỉ ôm cô rồi ngủ!!! Tao tự hứa với lòng mình, sau khi xử lý xong chuyện này tao sẽ dành thời gian đưa cô đi du lịch đây đó, bù đắp cho cô cả về tinh thần lẫn thể xác.
Tối nay trời lại mưa, tiếng mưa đều đều làm tâm hồn tao bớt xao động lại. Nằm nhìn cô đang hí hoáy trước bàn trang điểm thoa kem đi ngủ, cô mặc bộ đồ ngủ mỏng màu đen, bàn tay cô đang xoa kem khắp chân tay mình. Tao bất chợt có hứng !!!
  • Để a xoa kem lên người cho!!
  • Mấy nay không thèm đả động tới người ta, nay đòi thoa kem! Muốn gì đây hả???
Cô nói ra bộ hờn dỗi rồi lúng liếng nhìn tao.
  • Anh lo lắng không có tâm trạng thôi ấy mà.
  • Sao không chia sẻ với em, cứ im một mình rồi khó chịu. Nhìn anh như thế em còn lo hơn.
Vừa nói cô vừa đứng lên buông hai dây áo xuống để tao thoa kem. Cô trần truồng đứng trước mặt tao.
  • Thoa kem rồi là tý nữa không được đụng vào đâu nhé, kem độc lắm đó, chạm lưỡi vào chết ráng chịu đó ngeng.
Cô nói rồi ngúng nguẩy khiêu khích. Dạo này cô mập lên hẳn, da thịt căng bóng mềm mượt. Ngực đầy và vun cao hơn trước khá nhiều. Nắm lấy eo cô rồi xoay một vòng, hôn lên bờ mông mềm mại của cô. Ngước mắt lên nhìn cô, chạm bàn tay mềm mại của cô vào má, cô vuốt ve khuôn mặt tao
  • Yêu em đi !
 

magic

Tập Chơi
Tinh Binh
2,091
Cô đổ người xuống ôm lấy tao rồi hôn ngấu nghiến. Tạm gác hết mọi lo lắng ,tao làm tình cùng cô, lần nào cũng cảm xúc như lần đầu tiên, cũng nồng nhiệt như thể lần cuối cùng. Tao thích cách cô hòa vào cảm xúc của tao, cách cô nhìn tao lúc làm tình, cách cô rên cách cô thì thầm vào tai những lời ngọt ngào, kích thích. …Tiếng mưa vẫn đều đều, ôm lấy cơ thể mềm mại ấm nóng của cô rồi chìm vào giấc ngủ. Ngủ thật ngon đi, ngày mai sẽ mệt đấy !!!

Tao thông báo cho thằng cầm đồ và nhóm hòa thượng biết tình hình. Mọi người chuẩn bị sẵn sàng hết, có thông tin là lao xuống ngay. Trong phi vụ này thì thời điểm là điều quan trọng nhất. Phải xử lý hắn lúc hắn đang vã rượu đang rệu rã về tinh thần và mệt mỏi về thể xác. Nhưng thế mới tối ưu việc khủng bố tinh thần hắn. Trật đi một tý là hỏng ngay!!

Hôm nay hai mang thông báo đã kí kết hợp đồng với gã bò liếm. Khối lượng hàng cũng khá oke. Hy vọng dây sẽ là mối làm ăn lâu dài. Nhìn vẻ mặt tự tin rạng ngời của nó khi kí được hợp đồng khá lớn mà tao cũng vui lây. Dưới mình mà có vài đứa xuất sắc như nó là được nhờ lắm ấy. Nó đứng thẳng người nhìn thẳng vào mắt tao rồi đưa tay bắt , như để chúc mừng và cám ơn sự giúp đỡ của tao cho hợp đồng vừa kí kết. Nhìn ánh mắt của nó, cách mà nó bắt tay . Trực giác của người đàn ông từng trải tình trường khiến tao suy nghĩ. Hy vọng sự hớ hênh trong phòng khách sạn hôm trước chỉ là một sự vô tình chứ không có sự sắp đặt của nó. Việc nó thần tượng và yêu mến người đang giúp đỡ nó là điều khó tránh khỏi. Cũng mong nó đủ tỉnh táo để ý thức được những việc mình đang làm. Tình cảm vẫn là thứ khó điều khiển nhất. !!!

Đang miên man suy nghĩ thì có điện thoại. Tao giật mình , anh họ cô gọi!!!
  • Em nghe nói là chiều tối nay lão được thả đấy! Sòng bạc nhỏ lẻ nên cũng không khởi tố. Lão bị tẩn tơi bời mấy bữa nay rồi. Anh xuống lẹ đi !!!
  • Em căn ở đó chở lão về nhé, chở thẳng về nhà đừng ghé đâu.Tuyệt đối không cho lão uống rượu nghe chưa. Gọi người chuẩn bị xuồng, tụi anh xuống ngay.
Mua một vài thứ cần thiết rồi gọi ngay cho thằng cầm đồ và hội hòa thượng, lên đường ngay cho kịp. Chưa khi nào tao bị kích thích như lúc này. Lần đầu tiên cảm giác hồi hộp, lo lắng, phấn khích khi bắt đầu bước vào cuộc chiến. Cái cảm giác này nó khác hoàn toàn so với những lần đi đánh nhau thời trẻ trâu. Lần này tao chủ trì một cuộc chiến, một cuộc chiến mà ưu thế hoàn toàn nghiêng về phía tao.Nhưng lại khiến tao lo lắng và sợ. Đúng thật là cảm xúc con người, khó hiểu vcl !!!

Nhìn đồng hồ, còn hơn 5 tiếng để xuống đó. Cố gắng xuống càng sớm càng tốt, có thời gian chuẩn bị. Chưa kể hắn có thể được thả sớm hơn nữa. Chiếc xe chở 6 người lao vút đi , bầu tời phía trước kéo mây đen mù. Để tao xuống tới nơi hãng mưa nhé !!
Cả quãng đườn đi tao không thể chợp mắt được ,đầu căng như dây đàn, bụng thì chộn rộn lo lắng, trong khi đám hòa thượng và thằng cầm đồ ngáy như máy cưa. Đúng là dân đánh đấm chuyên nghiệp, chẳng việc đéo gì phải lo cả cứ ngủ cho no mắt đã.


Thằng anh họ chuẩn bị tốt phết, vừa tới nơi gọi cho nó là đã có người đến đón rồi dẫn ra bến đưa xuống sông. Hai chiếc vỏ lãi chòng chằng rồi nhổng mũi vút đi để lại một vệt sóng dài trên con kênh lớn. Trời tối sầm lại, hy vọng đéo mưa lúc này. Đợi lúc lão về mưa thì đẹp, tha hồ cho lão la hét. Hết con kênh lớn rồi sẽ vào kênh nhỏ, men theo con kênh hai bên là đồng lúa xanh rì, rồi những rặng dừa nước rậm rạp. Càng vào trong càng vắng nhà ở, càng rậm rạp, nhìn những rặng dừa hai bên kênh. Tao lo đéo biết tý đi lên bờ kiểu gì. Cuối cùng cũng đến, may là sau nhà lão có chỗ để lên. Dm mấy cái cọc đước đóng tạm bợ cũng thành cái cầu lên xuống bờ xông. Nhìn thân hình hộ pháp của hai vị hòa thượng khi đạp lên cái cây đi vào mà tao chỉ sợ nó gãy.

Đằng sau nhà cây ăn trái đủ cả, bao năm không có ng chăm bẵm mà cây nào cũng đầy quả. Khoảng sân sau rồi vườn um tùm bao quanh căn nhà nhỏ, tính ra đây là một ngôi nhà rất xinh đẹp đấy chứ. Nếu lão không phải một tên khốn thì đây đúng là nơi để bất kể đứa con xa quên nào cũng muốn trở về. Càng nghĩ tao lại thương cô, thương cho tuổi thơ vất vả, đau khổ của cô. Lúc này thì tao đéo thấy lo nữa, thay vào đó là sự phấn khích khi sắp được xử lý lão già khốn khiếp , giải thoát cho cô và gia đình. Nghĩ tới điều đó mà tao phấn khích , chưa lúc nào tao sẵn sàng đánh nhau như lúc này.
  • Rầm !!!!
Cánh cửa gỗ phía sau nhà ọp ẹp đổ rầm sau một cú đạp của một tiểu hòa thượng. Căn nhà nhỏ, thấp bốc lên một cái mùi ngai ngái, khét lẹt. Dm toàn hộp cơm, tàn thuốc lá mà hốt lại chắc phải đầy một bao tải. Căn nhà trông trơn không một thứ giá trị, tao nhìn quanh thì không thấy một con dao hay cây gậy nào hết. Thằng anh họ làm đúng như tao dặn dò. Phải ném hết đi chứ biết đâu trong cơn điên nó lao đi vớ được con dao thì cả bọn ăn lồn ngay. Đéo có cái ghế mà ngồi nữa, mới có 5h chắc lão cũng sắp được thả về rồi. Cả bọn ngồi bệt xuống đất mà uống nước rồi hút thuốc chờ đợi.

Tao đi lang thang xem từng ngóc ngách ngôi nhà, bởi vì nó là nơi mà cô của tao được sinh ra và lớn lên. Tao có cảm tình với ngôi nhà này bởi vì nó là kỉ niệm của cô. Kéo tấm vải ố bẩn ngăn căn cái buồng bên trong. Cái giường cũ rích với tấm chiếu đã nát tươm, quần áo vứt lung tung. Chắc là nơi lão ngủ, tao tò mờ trước cái tủ sắt trong góc phòng. Nó là thứ duy nhất đáng chú ý trong căn nhà này. Cánh cửa tủ ọt ẹt kêu lên, vài ba thứ linh tinh trong ấy, bụi bám một lớp dày chắc lâu lắm rồi lão không mở tủ. Cái hộp bánh vỏ bằng sắt đã sét rỉ hết cả tò mò tao cầm lên, phải gõ mấy phát mới mở được nó ra. Vài thứ giấy tờ linh tinh và một sấp ảnh. Cầm sấp ảnh ra chỗ có ánh sáng, tao bắt đầu xem từng tấm một. Tấm nhr chụp cả gia đình lúc thằng út con đang bế ngửa, cô xinh từ bé, nhìn cách cô đứng nép dưới chân ba mẹ, nhìn vẻ rụt rè đáng yêu của cô mà tim tao chợt thắt lại. Sao một người cha có thể hành hạ vợ và những đứa con xinh như thiên thần thế này. Cô đã từng có một gia đình rất hạnh phúc. Rồi những tấm ảnh cô được lãnh phần thưởng ,cô thắt khăn quàng đỏ, nụ cười như thiên thần, rồi những tấm ảnh đi chơi của gia đình, những tấm ảnh hồi cô mới lớn. Trời ơi !!! cô nữ sinh mặc áo dài đẹp quá, lúc cô mới lớn trông tinh khiết quá, vẻ tinh khiết ấy giữ cho đến tận bây giờ. Tao vào lục tủ xem còn gì nữa không, chả còn gì hết. Gom hết hình ảnh rồi cất vào balo. Sẽ là món quà vô giá đối với cô. Hai chủ tiểu than thở vì đéo có mạng để chơi điện tử, vãi lồn hai chú giờ còn có tâm trạng để chơi à!!!
Sấm bắt đầu đì đùng, mây đen vần vũ, y hệt trong một bộ phim kiếm hiệp. Lúc thích khách chuẩn bị xuất hiện. Sao lâu thế nhỉ, gần 6 giờ rồi, hôm nay mà chưa thả là lại phí công đợi thêm một ngày nữa đấy.Nhưng anh họ đã chắc thế thì sẽ được thả thôi. Mồi thuốc ngồi một góc hút, mở điện thoại lên xem những tấm ảnh chụp cô. Như để củng cố thêm những việc mình sắp làm. Đang xem thì điện thoại tới
  • Xong rồi! tầm 15 phút nữa tới nhà. Giờ em bắt đầu về !!
  • Lão còn khỏe không !!
  • Đang run lẩy bẩy và đòi đi uống rượu nè, mấy ngày nay bị đập nhiều nên tơi tả lắm.
  • Chở về ngay đi anh ở nhà chờ sẵn rồi. Thả lão ở ngoài rồi đi về luôn nhé ! Xong việc anh gọi
Chuẩn bị đi , lão sắp về rồi !!!
  • Có gì cần chuẩn bị đâu anh! Cứ theo kế hoạch mà làm !
Vị hòa hượng tỉnh bơ nói rồi rút cái bao tay da ra đeo, cái bao tay da đen thui xần xùi. DM cái này mà đấm thì cũng được lắm đấy. Tao mở balo lấy ra hai chai rượu đã chuẩn bị sẵn lúc ở nhà. Vừa lúc ấy thì trời bắt đầu lột độp mưa, gió từ sau nhà thổi lên lạnh lẽo,trời tối sầm lại. Cũng may nhà chuyên tổ chức đánh bạc nên điện lúc nào cũng sáng trưng. Càng ngày mưa càng nặng hạt. Cũng tốt thôi, nghiện rượu mà gặp trời mưa nữa thì tha hồ run, tha hồ lạnh….
Tiếng xe máy , tiếng còi tin tin báo lão đã về tới. Mấy vị hòa thượng uể oải đứng dậy chờ đợi ! Tiếng xe vừa dứt, tim tao như thắt lại chờ đợi. Không phủ nhận, tao đang run, không biết do sợ hay phấn khích.
Cánh cửa kêu lên mấy tiếng cót két, lão già ướt như chuột run rẩy bước vào nhà. Lão chợt khựng lại khi thấy một đám lố nhố đang đứng đợi lão như thể đám dàn em chào đón đại ca ra tù về. Lão run rẩy, lắp bắp !!
  • Mấy ông là ai mà ở trong nhà tui????
  • Bộp !!!! Một cú Đờ ve từ vị trí đại hòa thượng, một cú đấm móc hàm hết lực ,và hết tầm vung tay
Lão ngã nhào sang một bên, chỉ kịp kêu lên mấy tiếng ú ớ. Công nhận lão khỏe, nếu người thường ăn một giã đó chắc phải ngất, lão vẫn ú ớ rồi lồm chồm bò dậy. Đéo để lão kịp định thần . Một tiểu hòa thượng nhấc hắn dậy rồi liên tục những cú đấm vào mặt vào bụng. Một lúc, lão nằm im thở hổn hể, mũi đã tóe máu tươi. Tao tưởng các vị hòa thượng sẽ dừng lại, nhưng không !! Một sợi dây thừng được lôi ra rồi trói lão theo kiểu ngoặt cánh khỉ ,cuộn băng keo xám cuốn vài vòng ngang mồm lão, y hệt trong các bộ phim hành động bắt con tin. Lão chưa kịp tỉnh mà phản kháng , rồi lão ú ớ nằm giãy giữa nhà sau khi bị trói.
Giờ mới bắt đầu vào tiệc chính, lúc nãy chỉ là khai vị. Cái dùi cui dài đen thui được bọc lớp cao su mềm bên ngoài được một vị hòa thượng lôi ra. Lão già hiểu chuyện gì sắp xảy ra nên giãy mạnh và gào lên thảm thiết. Nhưng trời thì mưa to và băng keo cuốn thế thì lão gào chỉ tổ banh họng. Hai vị đạp trên đầu, giữ lão lại , phí dưới vị hòa thượng bắt đầu vung gậy
 

magic

Tập Chơi
Tinh Binh
2,091
  • Bụp !! Bụp !!!Bụp !!!Bụp !!!
Liên tục những nhát vụt xuống chân lão, vị hòa thượng chỉ nhè đùi, ống quyển , bàn chân mà vụt, tuyệt đối không vụt lên thân trên. Ban đầu lão giãy dụa rồi đạp khủng khiếp, càng đạp vị hòa thượng càng đập mạnh, đập một lúc lão không đạp nỗi nữa mà nằm co người lại, nước mắt nước mũi giàn giụa và cổ họng phát ra những tiếng rên ư ử !!Hình như lão đái cả ra quần rồi, mùi khai nồng nặc bốc lên. Vị hòa thượng hất mặt, tiểu hòa thượng lấy con dao bấm nhỏ trong túi quần ra bắt đầu cắt hết quần áo gã rồi ném sang một bên. Bây giờ lão hoàn toàn trần truồng nằm co ro như một con chó.
DM các vị hòa thượng này quả là biết cách khủng bố, vừa đánh vừa trấn áp xỉ nhục kiểu này thì lão già hết cơ hội khôi phục lại tinh thần. Lão sẽ tởm tới già, nhưng chưa hết đâu, giờ mới đến lượt tao.Cắt băng keo ra cho lão la hết cho thoải mái, nhưng lão không còn sức để la hét mà chỉ rên lên những tiếng ư ử y hệt chó bị dính bả. Lão trần truồng nằm co quắp trên nền xi măng lạnh lẽo.

Tao mở nắp chai rượu rồi từ từ đổ thẳng vào mặt lão. Như một con nghiện chân chính, vừa ngửi thấy mùi rượu lão như quên hết đau, rướn người dậy cho thẳng rồi há miệng ngớp những giọt rượu tao đang đổ xuống. Lão hớp và lè lưỡi liếm những giọt rượu vương trên chòm râu rậm rì . Cứ thế tao cứ từ từ đổ, cố tình đổ ra ngoài không vào miệng , lão như một con cá cứ thế ngớp theo dòng rượu tao đổ xuống.
  • Muốn uống rượu không??- Tao gầm gừ nhìn lão rồi nói. Lão nhìn tao với khuôn mặt thất thần rồi khẽ gật đầu. DM giờ mày thấy tác hại của nghiện chưa thằng lồn
  • Cỏi trói cho lão đi. – Tao nói một tiểu hòa thượng!
  • Không được, giữ nó lại và trói tay về phía trước thôi. -Thằng cầm đồ lên tiếng.
Nhanh như chớp hai vị tiểu hòa thượng đã tháo dây và trói tay lão về phía trước. Lão ngồi dậy ,hai chân co lại như để che đi sự trần truồng của mình. Tao đặt cái nắp chai xuống đất rồi bắt đầu rót. Vừa dứt lão thò hai tay xuống để cầm cái nắp chai lên, nhưng 4 ngày không có rượu tay lão run như bệnh nhân Parkinson. Chưa cầm được cái nắp chai thì đã run gạt đổ hết rượu trong đó, mấy lần lặp lại như thế, tao vẫn kiên nhẫn rót, chủ yếu là để hành hạ cơn nghiện của lão.Mãi mới cầm lên được thì tay run lẩy bẩy bắn hết rượu trong đó ra ngoài. Lão bất lực ném mẹ nó nắp chai đi rồi thò tay như xin tao chai rượu. Không để lão cầm ,tao đưa lên miệng cho lão tu hai hơi dài. Tao nghe những tay nghiện rượu nói, đang vã rượu mà được tu thì sướng ngang với chơi đồ. Tay sẽ hết run và đầu óc thông thoáng ngay. Nên phải cho lão uống để đưa lão về với sự tỉnh táo, để lão cảm nhận rõ hơn cái thực tại. Đưa tay quệt ngang chòm râu kẽm rậm rì, lão bắt đầu nói.
  • Mấy ông là ai, sao mấy ông lại đánh tui ???
Tao bắt đầu chuỗi độc thoại của mình, đây mới là mục đích chính của phi vụ này. Tao bắt đầu hạ giọng, nói thật chậm rãi, nhẹ nhàng
  • Tao không đánh, mục đích của tao là giết mày. Đây mới chỉ là bắt đầu thôi!
Mày biết tại sao mày lại bị bắt không?? Tao là người tác động để xã bắt mày đấy !!!Để làm gì mày biết không ???Để mày bị nhốt, để mày không được uống rượu, để mày vã rượu và để mấy ông cớm xã giã mày ra bã!!! Mày biết sao tao lại làm thế không ??? Để hôm nay tao có đánh mày chết. Thì vài ngày nữa khi cái xác mày bốc mùi lên thì các anh cớm xã cũng sẽ lo quăng nhanh mày xuống hố để khỏi dây dưa vì đã lỡ tay đập mày quá nhiều trong những ngày qua. !! Mày biết sao tao lại đổ rượu cho mày uống không ?? Để lỡ sáng mai có ai phát hiện ra cái xác cứng đơ của mày cùng với hơi rượu nồng nặc thì người ta cũng sẽ nghĩ mày đã uống quá nhiều cho bõ cơn thèm rồi trúng gió chết thôi. Hay để sạch sẽ tao quăng xác mày xuống kênh nhé ! Sau con mưa này xác mày sẽ trôi ra sống lớn, không còn một dấu vết. Mày nghĩ ai sẽ quan tâm đến sự biến mất của mày !! Cho dù mày chết bằng cách nào đi chăng nữa thì tao tin khi nghe tin mày chết cả xóm này và rất nhiều người sẽ khui bia ăn mừng. Vì cái xóm nhỏ này trở nên sạch sẽ hơn khi một thằng khốn như mày chết.
Lão bắt đầu run, môi hắn bắt đầu mấp máy ,khuôn mặt nhăn nhúm sợ hãi, lão nói như khóc.
  • Tôi làm gì mà mấy ông đòi giết tôi !!!!
Tao bắt đầu lôi điện thoại ra ,mở từng tấm hình chụp cô và gia đình, tao dí sát điện thoại vào tận mắt cho hắn nhìn rõ rồi lại nói :
  • Mày nhận ra những con người này không, những con người khốn khổ bị mày hành hạnh suốt bao năm nay đấy. Đúng ra tao phải gọi mày là bố vợ, nhưng không !! Tao không thể gọi một thằng khốn như mày làm bố vợ được. Thứ tao có thể làm lúc này là tiễn mày cút khỏi thế giới này, để những con người này được yên. Mày hiểu không ????Vợ con mày đã phải trốn chạy khỏi cái nơi này, chui rúc sống trong khu ổ chuột trên Sài Gòn, vợ mày phải đi làm osin cho ng ta, con mày phải đi làm đến mức kiệt sức mà nhập viện. DM vậy mà mày cũng đéo buông tha cho họ.
Vừa kích động vừa điên tao nói xong đứng dậy đá thẳng vào mặt lão, lão bật ngửa ra sau rồi rú lên đau đớn. Tao hất mặt, vị hòa thượng hiểu ý lần này không vụt chân nữa mà cứ hai cánh tay vị ấy vụt. Vụt đã thì lại nắm tóc đứng dậy, đạp thẳng vào dái và nốc một cú giữ bụng, ăn cú đấm ấy lão phun ra hết rượu vừa mới uống, rồi lăn ra ưỡn người mà ngớp ngớp không khí. Tao thấy thế sợ quá phải lấy tay thốc lưng rồi kéo ưỡn ngực lên cho hắn dễ thở. Vị hòa thượng thấy thế thì kéo tao lại rồi nó :
  • Nó đéo chết được đâu. Anh yên tâm!!!
Đợi một lúc cho nó thở lại đều và thôi rên rỉ tao lại nắm tóc kéo dậy. Và dí từng bức ảnh lúc nãy cho lão xem.
  • Mày đã từng có một gia đình rất hạnh phúc, đáng lẽ bây giờ mày cũng đã rất hạnh phúc nếu mày không cư xử như một thằng khốn. Vì mày mà rất nhiều người phải khổ ,nhưng bắt đầu từ bây giờ thì mày đéo được phép đụng đến một cộng tóc của họ hay làm bất kể điều gì làm ảnh hưởng tới họ.
  • Tất nhiên tao sẽ đéo giết mày, tao không ngu để đi tù vì một thằng mạt hạng. Nhưng mày thì có đấy ! Biết gì đây không ??? Với thương tật mày gây ra cho người ta trong trận ẩu đả vừa qua, thì mày dư sức được nhà nước nuôi trong vòng 3 năm. Vào đó đéo có rượu uống đâu và trong đó nó đánh gấp vạn lần công an xã đấy. Mày muốn vào đó chứ ???
Đéo biết vì đau, vì thốn hay vì xúc động vì sợ mà hắn khóc nước mũi giàn dụa.
  • Mày sẽ vác dao lên nhà bà ngoại ăn vạ chứ !!!
  • Mày sẽ bắt vợ con mày chi tiền cho những việc làm khốn kiếp của mày chứ !!!
  • Mày sẽ tiếp tục làm phiền đến vợ con mày chứ
Hắn lắc đầu nguây nguẩy mồm lắp bắp : không !!không !!!
Bắt đầu từ hôm nay, chỉ cần bất kể một hành động nào làm phiền đến vợ con mày, hay phiền đến những người thân dưới đây. Thì tao sẽ lại tìm gặp mày và tất nhiên sẽ không nhẹ nhàng thế này đâu. Bản án 3 năm này sẽ treo trên đầu mày, cộng với cái án đánh bạc thì tao tin sẽ nhiều hơn 3 năm đấy. Mày muốn đi tù không ???
Lão lắc đầu , mặt không còn một giọt máu, khuôn mặt hung dữ thường ngày thay bằng vẻ mặt hoảng loạn ,thất thần.
Mưa đã tạnh, tiếng ếch nhái kêu râm ran. Mặc kệ hắn vẫn trần truồng co ro nằm trên nền nhà. Nhìn bàn chân lão xưng vù vì bị vụt, các vết đánh bắt đầu bầm tía lên. Một trận đòn nhừ tử.Thằng cầm đồ nhìn tao nói :
  • DM mày cũng biết cách hù đấy, thằng lồn già này cho kẹo cũng đéo dám làm gì nữa đâu. Thế này chắc là đủ rồi, dọn dẹp hiện trường, gọi người đến trông lão hoặc cho 2 tiểu hòa thượng ở lại trông rồi mình biến đi.
  • Từng này ăn thua gì, không sao đâu mấy anh khỏi lo, chết thế đéo nào được
Nói gì thì nói chứ phải cẩn thận, biết đâu được tối nay lão trúng gió chết thật thì cả lũ ăn lồn. Tốt nhất cứ phải trông tới sáng, đảm bảo hắn đéo sao thì mới biến được. Cẩn tắc vô áy náy !!Tao định gọi anh họ đến trông nhưng nghĩ làm thế lỡ có gì liên lụy họ quá. Tao quyết định cùng 2 tiểu hòa thượng ở lại trông. Thấy tao đòi ở lại thằng cầm đồ cũng ở lại, kéo theo hai vị hòa thượng cũng ở lại luôn. Bọn nó kéo ném cái chiếu rách đi rồi ngả ra giường ngủ. Muỗi nhiều quá tao đốt thuốc ngôi góc nhà ngồi hút và nhìn lão già. Lão vẫn bị trói, lão không la lối, rên rỉ gì nữa. Lão nằm im thút thít ,lâu lâu nấc lên một cái. Hy vọng sau trận này lão sẽ thôi bát nháo. Thôi phiền tới cô và gia đình. Nếu hắn còn lầy thì chắc chắc sẽ cho lão đi cải tạo dưới mái tù xã hội chủ nghĩa.Rồi tới đâu thì tới. Cả đêm tao không ngủ ngồi nhìn lão lâu lâu ra đá phát để biết lão còn sống.

Sáng hôm sau tao goi ông anh họ, bàn giao lão già rồi dặn dò các thứ. Đưa một số tiền để cần thì có thể đưa lão đi viện. Nhìn bàn chân xưng húp tao nghi nứt mẹ nó xương rồi. Tao tưởng khi nhìn lão trong trạng thái thế kia anh họ sẽ mủi lòng chứ dù gì cũng bà con. Nhưng đéo,nó nhìn rồi thả câu :
  • Vài bữa nữa mà chết thì tốt quá !!!
DM sống mà người ta cầu chết thì cũng đáng chết lắm.
Trên xe đi về SG, tao mới có thể ngủ được. Sau bao lâu hôm nay tao mới cảm thấy nhẹ nhõm, thoải mái.
 
Top